Dạo này em có còn thức đêm?
Và con tim của em ổn không?
Có ai làm nó đau nhức thêm?
Có buồn mấy chuyện vu vơ?
Khóc nhòe đi bờ mi khô
Có còn hút thuốc Camel
Hay nghe nhạc Mr. Siro?
Lâu rồi mình không gặp
Em có giữ những thói quen xưa?
Sợ cảm giác cô đơn
Sợ cả tiếng sấm sét đêm mưa
Sợ một ngày trở gió
Chẳng ai đưa em bàn tay nắm
Em đã tìm được ai ở đó?
Hơn anh yêu em say đắm?
Anh đã định nhắn tin cho em
Một vài lần nhưng rồi thôi
Anh biết em sẽ khó xử
Với những điều anh từng tội lỗi
Vài thói quen anh nghĩ là xấu
Nhưng xin em đừng vội đổi
Mong một ngày đứng trước mặt em
Anh chẳng khô cứng đôi môi
Lúc này em đang làm gì nhờ?
Anh nhớ em
Không nghĩ ra điều gì khác
Ở trong tâm trí
Ngoài nhớ em
Có thứ khi đã mất đi
Ta mới trân trọng, đúng không em?
Và dằn vặt của anh có lẽ
Chỉ để dặn lòng, thôi nhớ em
Điếu thuốc đắng ngắt ở trên môi
Có những khúc mắc
Em hay nhắc về tên tôi
Giam cầm đôi mắt
Trong song sắt của đêm trôi
Duyên tình đã cắt
Thì tự khắc là quên thôi
Em à
Điếu thuốc đắng ngắt ở trên môi
Có những khúc mắc
Em hay nhắc về tên tôi
Giam cầm đôi mắt
Trong song sắt của đêm trôi
Duyên tình đã cắt
Thì tự khắc là quên thôi
Em à
Tìm được nhau khó thế nào?
Để bây giờ lại hận nhau
Một bước yêu vạn dặm đau!
Anh âm thầm phải tự lau nước mắt
Không cần thêm một ai nữa
Sợ đời thêm bước ngoặt
Ta từng vui, ta từng đưa em
Dưới những cơn mưa
Nay nhìn em gương mặt lạ lẫm
Và xa cách hơn xưa
Ta từng nhớ ta từng mong
Rồi lặng lẽ tổn thương
Khi người đã từng vô giá
Giờ đi khác con đường
Phải giữ em thế nào?
Khi càng níu giữ càng dễ mất?
Anh trách thời hạn của tình yêu
Quá ngắn làm anh trễ mất
Sống xa em chẳng dễ dàng
Anh trở nên xuề xòa
Căn phòng không có em
Cô đơn không muốn về nhà
Vẫn không ngừng day dứt nỗi đau
Không ngừng sống trong nỗi nhớ
Yêu một người vô tâm
Chẳng khiến anh thôi đợi chờ
Dù trong mỗi giấc mơ của anh
Tên em vẫn hằn in lên
Nhưng cuối cùng thì
Anh vẫn mãi vô hình trong tim em