Anh mong trở về như ngày cũ
Để có thể bên em ngày thu
Những con đường cả hai ta từng bước
Bên nhau ngồi nói tiếng tha thu
Đi qua vương lại một chút hơi ấm
Ngày cuối của nắng hạ
Ngồi một mình trên tay điếu thuốc
Cùng với buổi chiều tà
Viết trên giấy vài dòng kỉ niệm
Ngày ấy mình đã qua
Cuộc đời này vô thường lắm
Và khi kết thúc người ấy đã đi xa
Từng buông lời mình không xa nhau nhé
Mặn đắng như thế mà
Cảm xúc yêu thương đọng lại
Vẫn còn đâu đây dòng đời nghiệt ngã
Sao nay tim anh đau nhói vậy
Sao làm tim anh rỉ máu vậy
Hỡi em
Tình yêu vốn dĩ là phép màu
Mà anh muốn níu có được đâu
Chạm tay nắm lấy những điều hạnh phúc
Thì phải trái qua nhiều thương đau
Chơi vai tựa vào một bờ vai khác
Nhưng giờ hồn anh rã rời
Tiếng ngửng thở của em tắt dần
Điều anh không muốn nghĩ tới
Ôm em trong tay chỉ còn vài phút
Nhưng là giờ quý giá nhất
Đành tiễn đưa em về nơi xa ấy
Giọt nước mắt anh bất lực
Im lặng ra đi lời yêu théo gió
Hình bóng em vẫn còn đâu đó
Anh sẽ không quên dòng kí ức
Trải qua hai ta từng có
Nếm trải cuộc đời có ai từng biết
Cảm giác ấy ra thế nào
Tự mình bước tiếp trên con đường ấy
Gập gềnh ấy ra làm sao
Rồi khi vấp ngã tự mình buông xuống
Tâm hồn ở ngay trên cao
Một thứ gì đó quý giá nhất
Mất đi làm tim ta rỉ máu
Còn đâu những buổi chiều đâu đây
Anh không muốn những giây phút này
Hỡi em
Lá thư tình đầu mà anh viết
Giờ đây là những lời thương tiếc
Gói gém vào trong những nơi bóng tối
Anh viết lên những bài nhạc
Sao có thể quên buổi chiều hôm ấy
Bên cạnh em mưa nặng hạt
Nhưng cũng là trong buổi chiều hôm nay
Lòng anh lại như vỡ nát
Gửi tặng em lời chân tình
Bó hoa ánh nến ngày lung linh
Em đơn sơ như một nốt nhạc
Anh viết ngu ngơ nhưng vẫn xinh
Hạnh phúc mình chưa được bao lâu
Không một chút lời cãi vã
Tại sao giờ chỉ còn giọt nước mắt
Đọng lại là cái gì hả
Còn đâu giây phút nồng ấm
Đèo em giữa chiều mưa bay
Ai sẽ cùng anh về chung đường
Khi anh tan ca hôm nay
Chạm lại cảm giác ấy sâu lắng
Viết lên những lời anh đau lắm
Mất đi em chỉ còn anh bước
Đường dài như cả bước ngoặc
Sao nay tim anh đau nhói vậy
Sao làm tim anh rỉ máu vậy
Hỡi em
Có người biết chuyện mình từng hỏi
Dặn lòng anh nói không sao đâu
Chỉ là quá khứ trong cuộc đời
Tình yêu tuyệt vời anh với tới
Nén lại nỗi đau đừng nên buông xuống
Vì kiếp sống vô thường
Trong lòng anh vẫn còn đâu đây
Giờ chỉ là khác hướng
Tiếng đồng hồ vửa tích tắc
Thức dậy là anh đã quên
Tìm bên cạnh em như một thói quen
Mỗi khi thức giấc giờ sao quên
Gác lại một câu chuyện bi thương
Xa hơi ấm bờ môi mềm
Em là người tuyệt vời nhất
Từng làm tim anh thổn thức
Tình yêu vốn dĩ là phép màu
Mà anh muốn níu có được đâu
Chạm tay nắm lấy những điều hạnh phúc
Thì phải trái qua nhiều thương đau
Chơi vai tựa vào một bờ vai khác
Nhưng giờ hồn anh rã rời
Tiếng ngửng thở của em tắt dần
Điều anh không muốn nghĩ tới
Ôm em trong tay chỉ còn vài phút
Nhưng là giờ quý giá nhất
Đành tiễn đưa em về nơi xa ấy
Giọt nước mắt anh bất lực
Im lặng ra đi lời yêu théo gió
Hình bóng em vẫn còn đâu đó
Anh sẽ không quên dòng kí ức
Trải qua hai ta từng có
Nếm trải cuộc đời có ai từng biết
Cảm giác ấy ra thế nào
Tự mình bước tiếp trên con đường ấy
Gập gềnh ấy ra làm sao
Rồi khi vấp ngã tự mình buông xuống
Tâm hồn ở ngay trên cao
Một thứ gì đó quý giá nhất
Mất đi làm tim ta rỉ máu