Cũng đã mấy năm nay
Ta đam mê khao khát
Nhìn người ta phũ phàng
Với nhạc hành hạ như bao cát
Vẫn cứ hỏi một câu
Rap việt tại sao nát
Bởi vì những con dòi ăn bám kiếm fame
Khiến dư luận đau mắt
Đớn đau nhất vẫn là thói sân si
Bọn vô học chối bỏ nhạc lí
Đã ngu còn trông rất lì
Thích dạy khôn
Thích ba hoa ảo tưởng một đống chân lí
Thôi thì để verse này tao dạy
Cho chúng mày cách sống dần đi
Đêm nay
Tao phiêu ra con beat này
Trên tay
Một cây mic cũng đủ để giết mày
Tao không thích làm gangz
Nhưng lại yêu nhạc chất
Cả mấy ông nhà thơ trông thế
Nhưng lại điêu bậc nhất
Mày chuyên nghiệp á
Sống chỉ tổ chật đất
Riêng giá trị và thực lực mày
Hãy cứ kể thật nhất
Money tao vẫn kiếm hàng ngày
Gian khổ tao bất chấp
Còn mấy thằng nhạc fake
Tao không có rảnh nên bất chấp
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic
Hanoi Xô bồ
Bước ra phố giờ toàn ô tô
Ngồi cùng với anh em
Trà chanh tổ dân phố
Homies vẫn cùng nhau
Get high chẳng lo khổ ngân khố
Tình vẫn còn dang dở
Người cũng còn mang nợ
Dẫu cho đời này có bất công
Cũng đừng có than thở
Bởi vì ta không thể nhìn thấu
Những trò lố man rợ
Hôm nay thảnh thởi ta đẻ ra con beat
Ai thích ai chê nhạc ta ta không biết
Bao nhiêu là màu sắc âm nhạc
Nhạc ta pha không hết
Mấy ông sao kể công lao
Ta cho ra sông hết
Ta thích ta viết những điều mà ta muốn
Bởi lẽ ta không thể cố gắng
Khi mà đã quá muộn
Cũng chỉ cần có cái Hiphop
Để chill và ta uống
Con đường ta đi qua sẽ lắng đọng
Cái chất mà ta sống
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic
Đưa cho tao cái Mic