Bước tới đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi có anh chàng
Tim em rộn ràng phải chăng là
Là phải lòng anh đấy có hay tim này
Rằng bồi hồi nhung nhớ cả ngày lẫn đêm
Người lại đành hờ hững như mây bên trời
Nào có biết em đợi ở đây đã bao chiều
Đôi mắt em la đà theo dáng anh mơ màng
Thương anh mà mỏi miệng cái gia gia
Hoàng hôn khuất sau chân đồi
Để em ngóng trông bên đèo
Đường thời đậm sâu
Một mảnh tình riêng em với em
Có lúc anh mơ mình được đứng giữa
Một khoảng trời nên thơ
Để được đắm chìm núi đồi nguyên sơ
Không phải lúc cho duyên tình
Anh bận lo nhưng thứ cho riêng mình
Vì muốn bình yên cơ
Xin lỗi đã làm em cau có
Anh không muốn giọt lệ kia thêm rơi
Vì người như em muốn yêu thì đâu khó
Sao lại tìm đến anh hả em ơi
Lòng anh đấy có hay tim này
Rằng bồi hồi nhung nhớ cả ngày lẫn đêm
Người lại đành hờ hững như mây bên trời
Nào có biết em đợi ở đây đã bao chiều
Đôi mắt em la đà theo dáng anh mơ màng
Thương anh mà mỏi miệng cái gia gia
Hoàng hôn khuất sau chân đồi
Để em ngóng trông bên đèo
Đường thời đậm sâu
Một mảnh tình riêng em với em
Đừng buồn em ơi
Đời còn gì làm mình phải trăn trở
Em đẹp còn hơn cả nàng thơ
Nhưng với anh lại không thích văn vở
Đừng đi theo anh như là hình với bóng
Ta không phải Chí Phèo Thị Nở
Em cũng không phải là Xuân Quỳnh với Sóng
Ah hoàng hôn đã phũ bóng chân ai
Em ơi anh còn phải
Làm nghĩa vụ cho thân trai
Yah ánh mặt trời kia đã dần xuống sâu
Thân gái tàn tạ
Đây không phải là thứ em muốn đâu