Bâng khuâng anh ngồi
Bên cạnh em thật sát hơn
Ngước nhìn lên trời sao
Định chốt một câu thật xanh rờn
Anh yêu em
Nhưng sao thật khó nói
Phải làm sao để anh
Bày tỏ tình cảm của cho em coi
Em ơi gió mùa đông đã về cận kề
Hay là anh và em đêm nay
Vui chơi quên đường về
Không lạnh đâu
Vì có vòng tay của anh
Ở đây ôm trọn bộn bề
Mây trôi xen nắng phiêu bồng
Khẽ mơ mộng chờ ngày chung đôi
Bên anh chẳng sợ bão bùng
Một lần thôi để anh cầm tay em và nói
Màu hoàng hôn lấp lánh ánh mắt ấy
Tim này như thêm say
Nắng ngủ quên ở trong lòng anh đấy
Chỉ cần em thiêu đốt chút bối rối
Tiến lại nơi anh thôi
Hứa cùng em ở bên chẳng xa rời
Ngày nào qua nhà em cũng gặp đèn đỏ
Dù phía trước hay phía sau anh
Cũng không thèm ngó
Mà đâu đó là tiếng khóc là tiếng cười
Cho anh một lần
Gối đầu lên trên tâm hồn nhỏ
Khi anh qua
Những lời cằn nhằn em nói còn bên tai
Quên hết mọi ưu tư
Đêm nay đặt tay lên vai anh
Ngày dài cũng trôi qua
Bên em dù là ngắn cũng
Quá đủ cho lần hẹn hò đôi ta
Tụi mình xa thì cũng có lúc gặp
Sau đêm đó thì con tim
Của anh mới chính thức đập
Là thiên thần em điều hành
Não bộ không một ai chết
Son hồng trên môi em
Để anh làm phai vết
Lời nói nó còn đây
Từng bụi cỏ ngọn cây
Giây phút ngắn ngủi
Cũng đủ để hô gió gọi mây
Tuy ít ỏi nhưng hy vọng
Bên em sẽ bớt cô đơn
Đêm nay anh bận vì
Suy nghĩ cách để hẹn hò lâu hơn
Màu hoàng hôn lấp lánh ánh mắt ấy
Tim này như thêm say
Nắng ngủ quên ở trong lòng anh đấy
Chỉ cần em thiêu đốt chút bối rối
Tiến lại nơi anh thôi
Hứa cùng em ở bên chẳng xa rời
Màu hoàng hôn lấp lánh ánh mắt ấy
Tim này như thêm say
Nắng ngủ quên ở trong lòng anh đấy
Chỉ cần em thiêu đốt chút bối rối
Tiến lại nơi anh thôi
Hứa cùng em ở bên chẳng xa rời