Sắc Thái ta không được ung dung
Nhìn lên trời cao có mấy sao
Ngàn dặm phủ lấy nhau
Hoa chỉ nở sắc thái khi gây oan trái
Người vì ta bao đau thương giấu đi
Vững bước đôi chân ta tiến bước
Hạ sơn phủ lên
Khí phách cao nàng vì ta chết đi
Nguyện làm một đóa hoa
Để phủ chúng sinh
Một lòng khắc sâu bia sơn thành
Phồn Hoa ta hạ sơn thanh đồng
Chiều tà bóng người đi mất xa
Còng mình ta giữa chốn bầu trời
Cầm mình vạn lí xa
Rượu tình môn quan
Lữ khách đón chào
Một mình ngao du
Chạm khắp thế gian
Trời thiên thu bao vây vạn dặm
Tuyết bao phủ vạn trượng
Sắc Thái ta không được ung dung
Nhìn lên trời cao có mấy sao
Ngàn dặm phủ lấy nhau
Hoa chỉ nở sắc thái khi gây oan trái
Người vì ta bao đau thương giấu đi
Vững bước đôi chân ta tiến bước
Hạ sơn phủ lên khí phách cao
Nàng vì ta chết đi
Nguyện làm một đóa hoa
Để phủ chúng sinh
Một lòng khắc sâu bia sơn thành
Phồn Hoa ta hạ sơn thanh đồng
Chiều tà bóng người đi mất xa
Còng mình ta giữa chốn bầu trời
Cầm mình vạn lí xa
Rượu tình môn quan
Lữ khách đón chào
Một mình ngao du
Chạm khắp thế gian
Trời thiên thu bao vây vạn dặm
Tuyết bao phủ vạn trượng
Ngàn vạn tương tư
Thủy niên tương sầu
Đành chôn ta hỏa sơn chốn thiên bồng
Mộ bia sâu đào hoa bỉ ngạn
Hạ Sơn lưu giấu chân