Mọi chuyện ngày càng trở nên rắc rối
Em thì cứ lặng im
Còn anh thì cố gắng hỏi
Khoảng cách, đang lớn dần thêm
Chẳng hiểu em có biết
Thực sự là anh rất cần em
Anh đã không còn là chính mình
Xen vào trong đó
Là mấy chuyện linh tinh
Cố gắng bình tĩnh
Cố gắng chờ đợi
Cố gắng làm tất cả những gì
Có thể để cho em mở lời
Giá như mình có thể
Quay lại được như ngày đầu
Hai đứa sẽ nghĩ tích cực
Không như này đâu
Em giờ chẳng đoái hoài
Khi có anh ở bên
Yêu thương ngày nào
Em chẳng thèm nhớ đến
Anh không được sấy tóc cho em này
Cũng không làm đồ ăn cho em này
Hôn cũng không
Rồi thì ôm cũng không
Giờ đón đưa trước cửa nhà
Cũng không cũng không
Anh chỉ muốn thấy nụ cười
Trên môi em trở lại
Là bình minh là nụ hoa
Sẽ chớm nở sớm mai
Một ánh mắt, một cử chỉ xinh xinh
Để anh biết được trong tình yêu này
Anh được là chính mình
Bây giờ em muốn đi đâu cũng được
Thích ăn gì để anh mua cũng được
Chỉ cần em cười, chỉ cần em vui
Đừng phớt lờ anh như trước
Mọi thứ hãy để anh nhường
Vì anh vẫn nhớ những vòng tay ôm
Và lúc em trao nụ hôn
Mà em đã quên
Những cảm xúc đầu tiên rồi
Những kỷ niệm êm đềm
Em có nhớ không đôi ta đã từng
Nói với nhau sẽ đi tới cùng
Vậy tại sao em chọn dừng
Khi mà không cần anh ở cạnh bên
Vậy giờ đây ai ở bên cạnh anh
Khi màn đêm dần lạnh thêm
Anh không thể yêu một ai khác
Anh không thể bên một ai khác
Bởi vì anh chỉ yêu mỗi em
Không quan tâm
Thêm ai nữa đâu babe
Em từng hỏi bên em anh thấy gì
Tim của anh như bị em lấy đi
Sao lại mang những kỉ niệm
Của chúng ta ngày ấy đi
Giờ đây em đang ra sao
Chẳng biết em đang thế nào
Còn anh vẫn luôn đợi chờ em, em hỡi
Vì anh vẫn nhớ những vòng tay ôm
Và lúc em trao nụ hôn
Mà em đã quên
Những cảm xúc đầu tiên rồi
Những kỷ niệm êm đềm
Vì anh vẫn nhớ những vòng tay ôm
Và lúc em trao nụ hôn
Mà em đã quên
Những cảm xúc đầu tiên rồi
Những kỷ niệm êm đềm