Em từng là thế giới
Là cả khoảng trời trong anh
Nhưng đến bây giờ anh vẫn như vậy
Chỉ là cần một khoảng trống
Yêu chậm lại một chút
Để biết ta cần nhau hơn
Anh cũng rất sợ ta phải xa nhau
Nhưng tình yêu không như lúc trước
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim
Cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ...
Anh lục tất cả mọi kí ức
Để tìm nụ cười ngày đầu gặp được em
Không ngờ kết quả thì quá nhức
Khóc lóc tầm này cũng chỉ là từng quen
Từng thương từng nhớ
Từng mong chờ tin nhắn
Từng nghĩ rằng anh thật may mắn!
Chỉ có anh là người mộng mơ thôi...
Cứ cố chấp đợi mong gì xa xôi
Hold love
Thời gian cạnh bên là ko nhiều
Đợi mong bình yên từ em thì hơi thiếu
Cuộc sống nơi đây như cánh diều
Bão đến thì em rồi cũng vội cuốn chiếu
Babe
Em là lời nhạc anh từng viết
Anh biết điều đấy với em giờ chẳng cần thiết
Nhạc anh giờ đây có nhiều thêm là nốt khuyết
Em vội tìm đến xa hoa
Chôn vùi mọi điều tinh khiết?
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim
Cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ...