Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
Dang dở từ khi mới yêu
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu
Tôi không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa
Bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
Vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu
Cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
Hay giận đời luôn đổi thay
Tôi không cô đơn nhờ em gian em dối
Quen cho tôi vay nhiều cay đắng lâu nay
Tay đang trong tay xưa tôi đây hay
Lời ái ân vơi đầy chỉ là cơn gió heo mây
Tôi không cô đơn vì tôi hay tôi biết
Em yêu cho vui bằng ngôn ngữ trên môi
Nên em xa tôi, bên ai chung đôi
Bài toán anh xong rồi
Phương trình số thừa là tôi
Cô đơn mà chi, cô đơn làm gì
Khi người yêu bỏ ra đi
Không lời thăm hỏi phân trình
Cô đơn mà chi, cô đơn được gì
Khi tình tôi chẳng ra gì
Thêm gầy héo tuổi Xuân thì
Tôi không cô đơn mà cô đơn chi nữa
Trăm phong thơ anh còn muôn dấu con tem
Nay đem thơ em cho trăng khuya xem
Rồi đốt lên ven thềm
Nghe mình không còn cô đơn
Nay đem thơ em cho trăng khuya xem
Rồi đốt lên ven thềm
Nghe mình không còn cô đơn