Mình từng hạnh phúc đến thế
Từng nghĩ của nhau suốt cả một đời
Từ thời tay cầm tay, môi kề môi
Nhưng sao giờ chẳng là của nhau
Sẽ chẳng là của nhau
Em là người mà anh thương yêu nhất
Dành hết tình cảm dù lỡ mai duyên đứt
Tất cả của anh chính là em
Nỗi nhớ chồng chất
Cứ từng ngày mà vương vấn
Không thể nói được là mai sau ai rời xa
Quá khứ là bước đệm
Để cho tương lai tươm tất
Cố vì nhau chuyện gì cũng bỏ qua
Thì bây giờ chúng ta
Chắc cũng ngủ yên giấc
Có những hồi ức, có những vấn vương
Có hai trái tim đỏ
Sưởi ấm thành phố sương
Có những câu chuyện
Mà ta chưa từng kể nàng
Tại vì kết thúc của nó đau thấu xương
Quá khứ dẫu buồn
Rồi cũng qua lời người ta nói
Anh không tin là chuyện này xảy ra đâu
Đến bây giờ con tim vẫn nói dối
Cứ nhắn tin đi vì ta chưa xa nhau, babe
Sau đêm nay anh quên
Chuyện tình đã đắm say
Ta bên nhau đâu hay
Rồi cũng đến lúc ta bỏ rơi
Đến lúc ta rời xa
Dù đã hứa là bên nhau suốt một đời
Những ngày sau đó, nếu có
Cho anh được gần em dù một phút
Vì ta, đã xa, cũng lâu
Dẫu biết mình không còn thuộc về nhau
Em là người mà anh thương yêu nhất
Giọt sầu còn đọng trên mi mắt
Sau ngày em đi mất
Tình mình như thiêu thân
Cháy lên lúc nồng say
Rồi lại lạnh lẽo trước khi tắt
Bản tính anh vốn dĩ sợ cô đơn
Suy nghĩ về quá khứ thường hay buồn
Nhưng dù có chuyện gì xảy ra
Em ơi không sao cả
Vì đã có Trường khi buồn
Em đâu biết được rằng
Đôi lúc vô tình giết chết anh
Chỉ qua vài lời nói
Lặng nhìn thời giờ trôi
Khoảnh khắc ta kề môi
Làm đôi mi anh
Đọng nước mắt khi trời tối
Và anh ước gì, anh đủ mạnh mẽ
Để có thể níu giữ lại được duyên tình
Anh không biết
Tương lai ai sẽ thương mình
Nhưng mà thôi em hạnh phúc
Là cõi lòng của anh lại được yên bình
Sau đêm nay anh quên
Chuyện tình đã đắm say
Ta bên nhau đâu hay
Rồi cũng đến lúc ta bỏ rơi
Đến lúc ta rời xa
Dù đã hứa là bên nhau suốt một đời
Những ngày sau đó, nếu có
Cho anh được gần em dù một phút
Vì ta, đã xa, cũng lâu
Dẫu đã biết mình không còn
Gặp được nhau