Ta đã buông rời nhau
Trong một đêm mưa
Xé nát tâm can nơi này
Lời chua cay em rót bên tai
Là những đắng cay anh mang từng đêm
Ngày bên nhau yên vui nơi tim ấm áp
Đã nghĩ sẽ chẳng cách rời
Giờ nơi đây anh chẳng thể khóc nữa
Vì đớn đau đã quá nhiều
Em là ai đến bên đời anh
Để lại quá nhiều luyến lưu?
Đừng để anh gặp lại em ở kiếp sau!
Nhân duyên nếu có còn
Thì lòng này cũng chẳng thiết tha
Đừng để anh gặp lại em ở kiếp sau!
Người như hoa về ngang lối
Mãi mãi sẽ chẳng đường chung
Nhân duyên nếu có còn
Thì lòng này cũng chẳng thiết tha
Alo hiện tại em thấy như thế nào
Kể từ ngày chúng ta chia tay
Tim em đã tìm được ai thế vào
Hiện tại thì anh bất ổn
Chỉ làm bạn với vài lon bia
Anh đã suy nghĩ thật nhiều về em
Hơn trong cơn mơ của từng đêm khuya
Anh đã phải tập sống
Với nỗi nhớ em cồn cào
Anh muốn bản thân
Rời bỏ thành phố hoa lệ ồn ào
Thứ đối diện với anh lúc này
Là một mình trong căn phòng tĩnh lặng
Con đường chỉ toàn là nỗi cô đơn
Là thứ luôn bắt anh
Phải nhìn thẳng nên anh
Thay đổi cả căn phòng
Thay luôn cả chăn bông
Xóa sạch và đốt hết
Những hồi ức chúng ta từng mặn nồng
Kỷ vật còn lại
Chỉ là ta trong khung hình rạn
Nếu quay ngược về phút ban đầu
Thì đây còn tệ hơn cả tình bạn
Em ơi!
Bao nhiêu lâu để gọi quá đủ
Cho một hình hài
Bao lâu có thể khiến cho
Chúng ta nhìn lại
Anh sợ phải yêu
Trái tim của anh lại thêm lần đau
Nên anh mong kiếp sau chúng ta
Không còn gặp lại nhau
Em là ai đến bên đời anh
Để lại quá nhiều luyến lưu?
Đừng để anh gặp lại em ở kiếp sau!
Nhân duyên nếu có còn
Thì lòng này cũng chẳng thiết tha
Đừng để anh gặp lại em ở kiếp sau!
Người như hoa về ngang lối
Mãi mãi sẽ chẳng đường chung
Đừng để anh gặp lại em
Nhân duyên nếu có còn
Thì lòng này cũng chẳng thiết tha
Đừng để anh gặp lại em
Bên ta chẳng còn gì
Giờ này ngoài đau đớn