Theo vòng xe xoay tròn
Chồng chềnh lướt qua hàng cây
Xanh thật xanh
Ngày gió lên cao
Hoa bàng nhẹ rơi trên tóc
Anh khe khẽ dành tặng
Một vài điệu hát du dương
Anh cố vẽ cho em mùi hương này
Dù chi tiết có hơi vất vả
Anh vẫn coi em là người thương
Cho dù sau này ta mất tất cả
Anh vẫn nhớ kia trên cánh đồng
Bóng dáng em vẫn còn như xưa
Nhẹ nhàng ngắt cho em cánh hồng
Thoáng mùi hương vẫn còn như mưa
Anh vẫn nhớ bầu trời ngày hạ
Cánh diều xa trong gió trở về
Gửi lời thương tình yêu mười bảy
Dưới áng mây nhẹ anh đã lỡ thề
Tà áo dài ai bay trong gió
Năm cấp ba rồi sẽ qua mau
Cố trải qua bao nhiêu giông gió
Cũng chỉ vì anh không muốn xa nhau
Con đường cũ sao thật bình yên
Với những nét chữ vẫn còn đọng lại
Trên mảnh đời lỡ mất tình duyên
Cũng như thiếu một
Không thể cộng hai
Giờ anh viết để lại ngày sau
Những thứ con người ta hoài kiếm
Không biết mai ta lạc về đâu
Anh gọi nó là những hoài niệm
Rồi ta phải
Đi đến chân trời mới thôi
Còn lại ký ức khi xưa qua rồi
Tuổi mười bảy
Để lại trong ta vấn vương
Mối tình đầu tiên
Ôi sao nhớ thương người hỡi
Có nhớ đến tôi
Ký ức quen bỗng nhiên trở về
Ở tuổi này chuyện hơi ngắn ngủi
Anh không tiếc gì đâu em ơi
Ba mùa hoa phượng mà tôi nhắn gửi
Tấm thư tình mà anh trao tay
Hai đứa ngồi cạnh
Ngắm áng mây hồng
Cơn gió nhẹ từ từ theo mây
Tình yêu mười bảy kìa em thấy không
Bóng dáng em trong nắng ngày nào
Tóc bay nhẹ kia hai bên má
Thêm một chút gì đó ửng hồng
Điều ngại ngùng không ai nói ra
Người con gái tui thương đây sao
Không có em thanh xuân bên hạ
Giờ anh viết để cho ngày sau
Một thuở buồn vui còn ai bên ta
Anh là chàng nghệ sĩ phong lưu
Không biết theo gió rồi lạc về đâu
Mong một ngày không xa gặp lại
Nhâm nhi tách trà ta vẫn kề nhau
Ngồi hàn huyên
Những chuyện buồn vui
Về một thời hạ kia từng trải
Điều tuyệt nhất của tuổi mười bảy
Là được nắm tay bước đi cùng ai
Phải không em
Thanh xuân của tui là em
Mười bảy này của tui cũng là em
Cho tôi gửi lại tuổi mười bảy
Nơi những thứ chưa được với lấy
Cho tôi gửi lại tuổi mười bảy
Nơi vẫn nhìn rõ từng cánh phượng
Nơi tương lai chưa biết được gì
Có những ký ức mãi còn vấn vương
Có cánh đồng diều buổi chiều gió thổi
Rồi mỗi buổi tối
Ngắm nhìn tấm gương
Tuổi mười bảy lưu giữ tất cả
Cho cả thanh xuân
Sao mà thân thương