Phật ở trên kia cao quá
Mãi mãi không độ tới nàng
Vạn dặm tương tư vì ai
Tiếng mõ vang lên phũ phàng
Chùa này không thấy bóng nàng
Bồ đề chẳng muốn nở hoa
Dòng kinh còn lưu vạn chữ
Bỉ ngạn phủ lên mấy thu
Hồng trần hôm nay xa quá
Ái ố không thể giải bày
Hỏi người ra đi vì đâu
Chắc chắn không thể quay đầu
Mộng này tan theo bóng Phật
Trả lại người áo cà sa
Vì sao độ ta không độ nàng?
Phật không độ nàng
Vậy thì để ta
Dẫm nát giang sơn
Vô phật vô ma
Từ khước cửa phật
Vứt bỏ cà sa
Đốt cháy bỉ ngạn
Nơi vong xuyên hà
Trách phật oán trời
Chia cắt tình ta
Nốc tửu sầu đắng
Thay canh mạnh bà
Bồ tát giờ cũng
Không thể khuyên ta
Đồ sát rửa hận
Thay vì xuất gia
Kinh chữ nhuộm máu
Quận Chúa bạc phận
Tiếng mỏ vang dưới
Tượng phật ngàn lần
Trời cao có mắt
Sao không nhìn ta
Phật độ trần thế
Không độ hồng nhan
Chờ nàng trăm kiếp
Nơi quỷ môn quan
Mặc tâm hóa quỷ
Hồn bay phách tán
Chưa kịp một lần
Miệng nói yêu nàng
Phật không độ được
Để ta độ nàng
Vì người hoa rơi hữu ý
Khiến nước chảy càng vô tình
Một thuở niên hoa hợp tan
Tiếng mõ xưa rối loạn
Bồ đề không nghe tiếng nàng
Hồng trần đã mấy độ hoa
Mắt còn vương màu máu
Hồng nhan chẳng trông thấy đâu?
Lại một tay ta gõ mõ
Phá nát cương thường biến họa
Vài độ xuân thu vừa qua
Có lẽ không còn thấy nàng
Hỏi phật trong kiếp này
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
Vì sao độ ta không độ nàng?
Vì người hoa rơi hữu ý
Khiến nước chảy càng vô tình
Một thuở niên hoa hợp tan
Tiếng mõ xưa rối loạn
Bồ đề không nghe tiếng nàng
Hồng trần đã mấy độ hoa
Mắt còn vương màu máu
Hồng nhan chẳng trông thấy đâu?
Lại một tay ta gõ mõ
Phá nát cương thường biến họa
Vài độ xuân thu vừa qua
Có lẽ không còn thấy nàng
Hỏi phật trong kiếp này
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
Vì sao độ ta không độ nàng?