Đừng ai nhắc đến anh một lời
Để em bớt chơi vơi khi nghĩ tới
Anh đã xa em mà
Em còn lo lắng cho anh?
Nụ cười cố giấu đôi mi buồn
Nhưng mơ thấy anh nước mắt lại tuôn
Vòng tay yếu ớt này anh đã không cần
Tự ôm nỗi nhớ trong im lặng
Tại sao nỡ buông tay em thật nhanh
Giờ lệ em đã xóa nhòa niềm tin hóa đá
Thời gian trôi sao vết thương
Chẳng lành
Đừng một ai nhắc về một người đã
Rất yêu nhưng xa lạ
Vì tình yêu đã thuộc về quá khứ
Đã buông câu giã từ
Thế nên đừng cố gắng yêu thương
Rồi ôm tổn thương sâu thẳm trong lòng
Xây hy vọng đến lúc không thành
Làm khổ trái tim
Em sẽ là quá khứ
Anh chẳng thể nào xóa đi
Vì nhiều vấn vương
Bao lâu nữa mới có thể quên nụ cười
Lòng anh cứ mãi vấn vương chuyện tình
Vô hướng
Luôn ở bên mà chẳng yêu
Hay là anh từng bỏ qua nhiều cơ hội
Để cho chúng ta thành đôi?
Chỉ có mỗi cầm tay thôi
Nhưng anh vẫn không thể!
Chẳng dám nói một câu thôi
"Yêu em đã lâu rồi!"
Tình đơn phương
Chắc không còn gì đau đớn hơn
Xót xa chịu hết
Trong lòng bởi một người
Đã có thể gần em hơn
Nhưng anh đã không làm!
Nói hết những gì suy tư
Lâu nay giấu trong lòng
Nhiều lần anh cứ lo sợ em sẽ lánh xa
Thế nên ngần ấy năm
Lòng vẫn cam chịu
Lần đầu gặp nhau dưới mưa
Trái tim rộn ràng bởi ánh nhìn
Tình cảm dầm mưa thấm lâu
Em nào ngờ
Mình hợp nhau đến như vậy
Thế nhưng không phải là yêu!
Và em muốn hỏi anh rằng
"Chúng ta là thế nào?"
Rồi lặng người đến vô tận
Trách sao được sự tàn nhẫn
Anh trót vô tình
Thương em như là em gái
Đừng lo lắng về em
Khi mà em vẫn còn yêu anh
Càng xa lánh càng trống vắng
Tim cứ đau và nhớ lắm
Đành phải buông hết tất cả thôi
Nụ cười mỉm sau bờ môi
Ấm áp dịu dàng vai anh
Em đã bao lần yên giấc
Nhìn trên cao khoảng trời yêu
Mà em lỡ dành cho anh
Giờ mây đen quyện thành bão
Giông tố đang dần kéo đến
Chồi non háo hức đang đợi mưa
Rất giống em ngày xưa
Mưa trôi để lại ngây thơ
Trong giấc mơ buốt lạnh
Nhớ nhưng chẳng thể ở bên
Nuốt nước mắt lòng buồn tênh
You can not feel my love
Nếu quá khứ có trở lại
Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại
Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi
Gió thôi gợn sóng
Trả lại mặt hồ yên ả
Có những nỗi nhớ lấn át
Chẳng biết vui bao giờ
Để nở nụ cười buồn
Trái tim em bây giờ chẳng khác
Có cả thế giới
Nhưng trong lòng lại chơi vơi
Vì anh chính là cả cuộc đời
Từ lâu tôi nghĩ rằng
Bao ngốc nghếch chịu đựng
Vì yêu ai cũng trải qua
Người yêu dỗi hờn hay trách móc
Là quan tâm đến ta
Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần
Thương nhưng vẫn không sao
Lại gần nữa
Nặng lời nhau đau vỡ trái tim
Người tổn thương không về