Một ngày vẫn trôi dần trôi
Mang theo cành hoa úa tàn
Em đi rời xa mấy ngàn
Chẳng còn lại điều gì
Sau những vết thương
Ai đi ngang qua như một cơn gió
Để lại những đớn đau khôn nguôi
Khuất xa nơi đây
Tàn mau
Chỉ là dòng cảm xúc
Anh viết khi chết lặng
Mưa có dẫu về tê tái đên đóng băng
Lạnh về tâm hồn hay lạnh về thể xác
Anh không muốn đứng nơi đây
Cùng với một ai khác
Buồn sao mang những đắng cay
Là khi không em viết từng bản nhạc buồn
Đôi vai anh mang những đắm say
Là khi anh say bước đi cứ dập khuôn
Những đêm về hình dung không thể xoá
Đến bây giờ chỉ còn lại những sai lầm
Nỗi khổ đau chỉ còn lai bóng tối
Sau mưa buồn còn lại nỗi xót xa
Quên đi em là ai
Anh quên tất cả bao sai lầm kia
Ngủ yên trong căn phòng trống
Những tháng năm ùa vêề̀
Đôi tay ai vừa tan theo gió mây
Về một phương trời xa
Để cô đơn anh nhận ra
Không có ai bên mình
Đêm ta cô đơn
Mang những xót xa
Cho con tim này đau hơn
Đôi lần trong tim
Mang bao nhiêu hoài nghi
Nên vẫn mãi kiếm tìm
Bao giấc mơ hôm nay vội tan biến
Bỗng chốc 1 phút
Chợt biến thành niềm đau
Tương lai là điều không biết trước
Mong những yêu thương
Vừa tan chưa úa màu
Những đêm về hình dung không thể xoá
Đến bây giờ chỉ còn lại những sai lầm
Nỗi khổ đau chỉ còn lại bóng tối
Sau mưa buồn còn lại nỗi xót xa
Quên đi em là ai
Anh quên tất cả bao sai lầm kia
Ngủ yên trong căn phòng trống
Những tháng năm ùa về̀
Đôi tay ai vừa tan theo gió mây
Về một phương trời xa
Để cô đơn anh nhận ra
Không có ai bên mình
Sao giờ đây tiếng yêu nghẹn ngào
Đâu còn những phút giây
Buông bàn tay làm khóe mi cay
Sao giờ đây môi hôn nhạt nhòa
Em về nơi đó đi
Sau những cơn đau
Quên đi em là ai
Anh quên tất cả bao sai lầm kia
Ngủ yên trong căn phòng trống
Những tháng năm ùa về̀
Đôi tay ai vừa tan theo gió mây
Về một phương trời xa
Để cô đơn anh nhận ra
Không có ai bên mình