Gió hắt hiu
Sương chiều trên đồi quanh co
Về lại nơi xưa
Nơi người thi sĩ từng ở trọ
Trên dốc đá lối xưa ai còn nhớ
Con đường trong thơ
Nơi Hàn Mặc Tử đi qua
Gác tía kia
Nơi lầu Ông Hoàng năm nao
Vọng về dư âm
Từng dòng thơ chứa từng nỗi buồn
Nghe tiếc nuối
Mối duyên xưa người hỡi
Ôi Mộng Cầm ơi
Thương thay cho một kiếp người
Hàn Mặc Tử trách than cho phận số
Một kiếp tài hoa
Đời thi sĩ buồn bạc mệnh
Trời xanh nỡ lấy đi con người ấy
Nhân thế về sau
Còn nhớ thương mãi tới chàng
Có ai mua
Trăng vàng trên trời cao không
Lời chàng năm xưa
Vang vọng đâu đó giữa cuộc đời
Nghe chơi vơi
Giữa canh thâu lạnh vắng
Thương tiếc ngàn năm
Khúc ca này hát cho chàng
Hàn Mặc Tử trách than cho phận số
Một kiếp tài hoa
Đời thi sĩ buồn bạc mệnh
Trời xanh nỡ lấy đi con người ấy
Nhân thế về sau
Còn nhớ thương mãi tới chàng
Có ai mua
Trăng vàng trên trời cao không
Lời chàng năm xưa
Vang vọng đâu đó giữa cuộc đời
Nghe chới với
Giữa canh thâu lạnh vắng
Thương tiếc ngàn năm
Khúc ca này hát cho chàng
Thương tiếc ngàn năm
Khúc ca này hát cho chàng