Lạ lùng khi mắt chạm mắt
Ta chìm trong lặng im vô tận
Lời bối rối đọng trên môi
Như hoa mọc trên đá khô cằn
Tưởng chừng như lạc về ngày
Mà đôi ta từng bắt đầu
Nhưng giờ ta chỉ kết thúc
Chóng vánh bằng một cái gật đầu
Nếu cho tôi ngược dòng thời gian
Và giữ em lại
Liệu rằng em có nắm lấy
Hay trở về bên ai?
Hoa đã tàn, tình đã tan
Khó níu giữ khi nước mắt đã cạn
Muộn phiền suy tư nhưng cũng đừng
Thức quá khuya nghe em
Đêm và ngày còn mãi
Giỡn nhau buổi hoàng hôn như thế
Vậy chuyện hợp tan đôi ta
Em ơi hãy cứ xem như
Lẽ đời vẫn thế
Nếu cho ta ngược thời gian trở về
Có khi nào mình chọn
Một lối vắng không tên
Chẳng băng qua chẳng tìm ra nhau
Hay chúng ta vẫn sẽ
Chạm nhau giữa bao bộn bề
Để lại lạc mất nhau
Trên con đường về
Em gói cơn đau của tôi
Vào trong hai từ xin lỗi
Tim em đập bằng lý trí
Nên phút loạn nhịp dành phần tôi
Không thể ngưng nghĩ ngợi
Dòng suy tư như bão ngoài biển khơi
Tự hỏi rằng liệu khi ấy
Là đúng hay là sai
Giữa bao bộn bề ta tiến tới?
Đường tôi về chia theo hai lối nhỏ
Khác bao ngày tôi chọn lối đó
Để rồi ta chạm nhau
Bên dưới căn nhà cổ
Dù có biết bao người ở nơi đó
Và vẫn đây góc phố đầy ắp người qua
Ta lạc nhau theo dòng chảy xô bồ
Và
Nếu cho ta ngược thời gian trở về
Có khi nào mình chọn
Một lối vắng không tên
Chẳng băng qua chẳng tìm ra nhau
Hay chúng ta vẫn sẽ
Chạm nhau giữa bao bộn bề
Để lại lạc mất nhau
Trên con đường về
Để lại lạc mất nhau
Trên con đường về
Nếu cho ta
Ngược thời gian trở về
Gắng vá bấy nhiêu
Thì càng thêm nhiều
Những vết xước sâu
Nếu cho ta quay về
Chỉ mong mình sẽ xuôi theo
Hai dòng ngược nhau
Để cho đoạn hồi ức ấy
Tan theo gió mây
Không còn hiện về đây
Cùng với men rượu cay
Để cho xin một lần này thôi
Nỗi đau được nghỉ ngơi
Chẳng còn lời xin lỗi buông đầu môi
Từng mong rằng ta sẽ yêu cho đến kết
Nhưng rồi đến khi yêu cho đến chết
Đâu nào biết tình này hết nụ cười chết
Và người còn yêu sẽ là người thiệt
Để lại lạc mất nhau
Trên con đường về