Nguyễn Mạnh Cường, Khiết Linh
Đoạn đường đã tắt nắng
Em có biết không
Anh giờ đây thấy trống vắng
Chỉ riêng anh nơi này
Ngày nào còn bên nhau
Anh hứa sẽ đưa em đi về
Nơi bình yên chỉ có hai ta
Nhưng anh đã không làm được
Khi em là người bước đi trước
Anh đã không làm được
Dẫu em là người anh rất yêu thương
Vì quá nhiều lý do
Ta không thể nào nói hết
Cho nhau hiểu
Chuyện tình yêu hai chúng ta
Thật nhiều khoảng cách
Anh lê bước chân tìm em
Trong chiều hoàng hôn
Em đang ở nơi đâu người ơi
Nói đi anh sẽ tới
Để anh có thể một lần thôi
Một lần được bên em với mây trời
Dẫu muôn trùng xa xôi
Anh vẫn tới để có thể nói
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em
Chỉ còn lại kí ức
Khi những giấc mơ
Đã tan thành mây bay
Theo gió nơi phương trời
Anh chẳng còn nhớ nữa
Bao nhiêu lần em nói với anh
Dù ra sao vẫn luôn bên nhau
Nhưng em đã không làm được
Khi em là người bước đi trước
Em đã không làm được
Dẫu anh là người em rất yêu thương
Vì quá nhiều lý do
Ta không thể nào
Nói hết cho nhau hiểu
Chuyện tình yêu hai chúng ta
Thật nhiều khoảng cách
Anh lê bước chân tìm em em em
Trong chiều hoàng hôn
Em đang ở nơi đâu người ơi ơi ơi
Nói đi anh sẽ tới
Để anh có thể một lần thôi
Một lần được bên em với mây trời
Dẫu muôn trùng xa xôi
Anh vẫn tới để có thể nói
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em
Có nhau bao lâu
Giờ đây khoảng cách chia xa nhau
Mình anh lạc bước trong đêm thâu
Chẳng biết đi về đâu, đi về đâu
Tìm dáng em hôm nao
Để giữ lời hứa khi bên nhau
Mặc cho ngày tháng trôi qua mau
Where Are You Now?
Anh lê bước chân tìm em em em
Trong chiều hoàng hôn
Em đang ở nơi đâu người ơi ơi ơi
Nói đi anh sẽ tới
Để anh có thể một lần thôi
Một lần được bên em với mây trời
Dẫu muôn trùng xa xôi
Anh vẫn tới để có thể nói
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em
Anh đang rất nhớ em