Đâu ai ngờ
Từng cùng nhau chung lối
Mà bây giờ hận nhau
Anh cứ để cho dòng ký ức khống chế
Những mảnh vỡ đâm vào tận sâu
Giữ lại những bình yên nơi ấy
Giữ lại điệp khúc của thanh xuân
Nếu có thể quay về lại trong quá khứ
Anh chấp nhận đau thêm một lần
Anh sẽ cố gắng cho hai đứa mình
Có một nỗi đau bằng nhau
Anh sẽ cố gắng quay lưng ra đi
Mà không để lại dư âm đằng sau
Em gục ngã vì chưa từng đau
Còn vương vấn vì ta cần nhau
Những cơn mưa thật lâu vô tình
Đã xóa đi hết
Những vết chân trên mặt cầu
Anh ước mình chưa gặp nhau
Những vết xước còn chưa hằn sâu
Đoạn đường phía trước toàn đau là đau
Những mơ ước chưa đâu vào đâu
Anh sẽ bước về xa đằng sau
Để nhìn ta lướt qua nhau thật mau
Cuốn tiểu thuyết giờ thêm mặt sau với
Những lời yêu còn chưa cất giấu
Anh để mặc cho đời lạc lõng
Cả đống u sầu chưa biết chất đâu
Trái tim đã từ lâu khô héo với
Những vết sẹo anh đã mang theo
Lời chia tay mà anh vừa nói
Rồi vội quay đi
Khi em còn chưa gật đầu
Anh nhường cho em một lối đi về
Im lặng sẽ giữ chuyện anh chưa kể
Em đừng mãi cứng đầu như thế
Xin đừng giữ ký ức về anh
Bao nhiêu lần tưởng chừng có thể
Em vẫn âm thầm
Theo dõi facebook của anh
Và anh cũng vậy
Nhiều hơn một lần một ngày
Mỗi lần thêm một lần tan vỡ
Thì lớp mặt nạ anh đeo càng dày
Thằng nào cũng như thằng nào thôi
Sau này rồi em sẽ thấy
Suy cho cùng thì rồi
Anh cũng không khác gì
Mấy cái thằng trước đây