Gió lơi mây nhẹ buông
Ru lời tình mình an nhiên
Mặc bao bão tố
Chỉ cần hai ta tựa sát bên
Đôi chân cứ đi cạnh nhau
Vượt qua đớn đau
Cầm bàn tay và quên đi hết
Lắng lo cùng giấc mộng sầu
Căn phòng và nỗi nhớ em
Căn phòng và nỗi nhớ em
Căn phòng và nỗi nhớ em
Em ơi làm sao anh đây có thể quên
Căn phòng và nỗi nhớ em
Tin nhắn anh gửi em đã xem
Căn phòng và nỗi nhớ em
Thời gian là vàng anh phó mặc cho đêm
Anh có quá nhiều
Sự suy nghĩ ở trong đầu
Quá nhiều phiền lo mà anh phải giấu
Quá nhiều trận chiến
Anh phải đương đầu
Còn quá nhiều ước mơ
Anh phải cược máu
Anh muốn hôn lên đôi tay
Nhưng ngại em bên ai
Muốn hôn lên đôi môi
Tuy gần nhưng xa xôi
Muốn hôn sau đôi vai
Lên hình xăm không phai
Và đến bên anh đêm nay
Vì anh đâu cần thêm ai
Gió lơi mây nhẹ buông
Ru lời tình mình an nhiên
Mặc bao bão tố
Chỉ cần hai ta tựa sát bên
Đôi chân cứ đi cạnh nhau
Vượt qua đớn đau
Cầm bàn tay và quên đi hết
Lắng lo cùng giấc mộng sầu
Chúng ta chẳng cần trốn đâu
Việc gì ta phải chạy trốn nhau
Chúng ta chẳng cần trốn đâu
Chắc chắn việc yêu anh
Em không lỗ vốn đâu
Em chúng ta vẫn còn quá trẻ
Trên vai còn quá nhiều ước mơ
Nên anh muốn cùng em đi qua sông núi
Nếu em không ngại bụi bậm
Đi xa để còn viết thơ
Là cô gái Hà Thành sống ở Sài gòn
Không thường cãi lời mẹ vì rất sợ đòn
Người gì ít đi chơi còn nấu ăn ngon
Thương nhau thì cứ nói
Sao ngậm bồ hòn
Nếu em thích đi đâu cứ nói anh nghe
Xe thì để anh chở nắng để anh che
Để anh qua xin bác cho em lên xe
Chỉ cần bác đồng ý còn lại để anh care
My babe you’re my lover close to me
Người đầu tiên anh muốn thấy
Vào mỗi sáng là em
Căn phòng đầy trống trãi
Vì thiếu bóng hình em
Bông hồng đỏ tặng em
Anh không muốn hóa thành đen
Yêu nhau đâu phải livestream
Nên không cần lắm người xem
Thế nên anh yêu em thật lòng
Phụ nữ hạnh phúc hay không
Anh nghĩ hơn nhau người chồng
Chân thành anh không thiếu
Vậy liệu em có bằng lòng
Tình yêu anh vô giá
Nên không thể tính bằng đồng
Thế nên anh yêu em thật lòng
Phụ nữ hạnh phúc hay không
Anh nghĩ hơn nhau người chồng
Chân thành anh không thiếu
Vậy liệu em có bằng lòng
Tình yêu anh vô giá
Nên không thể tính bằng đồng
Anh ơi ngoài kia phong ba bão tố
Mình vẫn cạnh bên nhau
Phiêu lãng quên hết bộn bề
Đi qua ngày tháng mệt nhoài
Gió lơi mây nhẹ buông
Ru lời tình mình an nhiên
Mặc bao bão tố
Chỉ cần hai ta tựa sát bên
Đôi chân cứ đi cạnh nhau
Vượt qua đớn đau
Cầm bàn tay và quên đi hết
Lắng lo cùng giấc mộng sầu
Ta say quên hết mọi sầu bi
Bên nhau trân quý chẳng nghĩ suy
Chỉ cần là có nhau thôi
Chỉ cần là thương nhau thôi
Nắm bàn tay rồi đi cho hết cả một đời
Nếu mà một ngày mai
Trên đường về thật xa xăm
Cạnh bên bao sóng gió
Ta chẳng ngần ngại bước qua
Lo chi những đôi lời kia
Dèm pha chúng ta
Mặc kệ thôi mình yêu nhau mãi
Đến khi cả hai về già