Mãi mãi xin được làm hạt bụi
Nơi dấu chân Phật cất bước đi qua
Mãi mãi xin được làm cỏ dại
Đứng ven đường nhìn manh áo Phật bay
Chiều sương rơi
Chuông vọng những hồi xa
Trầm hương đó
Khói lung linh dâng về cha
Bình minh lên hoa nở nắng hồng soi
Dòng sông trôi câu hò ánh chiều lơi
Đại dương ơi
Nước bao la đến vô cùng
Xin làm con sóng theo chiều dâng lên
Gieo lời yêu thương
Mãi mãi xin được làm nhịp cầu
Cho loài người hàn gắn những thương đau
Quỳ bên nhau ghi khắc mối tình sâu
Lời nguyện ước trái tim cho nghìn sau
Phật là ánh sáng rọi vào bóng đêm
Mây nước êm đềm
Phật là nỗi nhớ
Đẹp từng ước mơ ai có bơ vơ
Mãi mãi xin là ngọn gió
Nâng dưới cánh hoa nơi bước chân người
Mãi mãi xin là giọt nắng
Nơi đầu cành non cho bền lòng son
Mãi mãi xin được làm hạt bụi
Nơi dấu chân Phật cất bước đi qua
Mãi mãi xin được làm nụ hồng
Đứng ven đường nở hoa đón Người qua
Giọt sương rơi bên Phật lúc trời khuya
Người ngồi đó
Núi mây cao như nghìn sao
Đời trôi mau ai còn đứng đợi nhau
Tình nhân gian phai tàn giữa bề dâu
Dòng sông ơi
Cuốn đi đâu những câu hò
Xin làm tia nắng ghi vào hư vô
Bao lời yêu thương
Mãi mãi xin được làm lời thề
Cho loài người còn nhớ đến hương quê
Bài ca xưa nuôi nấng lúc tuổi thơ
Tình non nước lớn theo con đò đưa
Phật là ánh sáng mặt hồ nước trong
Xanh những hi vọng
Phật là tiếng hát dạt dào ước mơ
Trong mắt ngây thơ
Mãi mãi xin là thềm đá
Nơi Phật ngồi lên soi ánh trăng tà
Mãi mãi theo Người về đến
Bến bờ bình yên nơi nguồn đạo thiêng
Mãi mãi xin là ngọn gió
Nâng dưới cánh hoa nơi bước chân người
Mãi mãi xin là giọt nắng
Nơi đầu cành non cho bền lòng son