Mẹ ơi!
Có đôi khi
Chúng con mãi đuổi theo
Những vinh hoa thế sự
Với danh nghĩa
Muốn Mẹ
Có cuộc sống đầy đủ
Muốn Cha có được sự an nhàn
Mà.. con quên rằng
Tóc Cha đã bạc
Thân Mẹ cũng đã gầy đi nhiều.
Ngày trở về
Biết Cha Mẹ có còn mạnh khỏe
Hay
Người đã tay yếu chân run
Sức lực đã cạn mòn.
Con đâu biết rằng
Cần lắm một lần
Siết chặt đôi bàn tay
Gầy guộc của Mẹ
Để nói:
“Con thương Mẹ thật nhiều!”.
Cần lắm
Một ly nước cho Cha
Để hỏi thăm
“Cha có khỏe hong?”.
Mộc mạc
Giản dị như vậy
Nhưng sao chúng con
Vẫn chưa kịp làm
Vu Lan thắng hội
Hoa hồng thắm
Thâm ân nguồn cội
Nhớ không nguôi
Ngày xưa
Khi... mới sinh ra đời
Ngọt ngào câu hát
Mẹ hiền ru con
Say giấc trong nôi
Lời mẹ ru con
Như bài thơ
Chứa chan ân tình
Ngày con khôn lớn
Bước trên đường đời muôn lối
Câu hát lời ru ngày xưa
Mãi trong tim hình bóng
Năm nào ....
Chiều nay
Trông lá thu rơi nhiều
Nghe lòng
Thương nhớ
Mẹ hiền nơi xa…
Sao ray rứt con tim…
Ngày rằm Vu Lan
Con về đây
Viếng thăm Mẹ hiền
Mùa Vu Lan đến
Áo ai cài hoa tươi thắm
Riêng chỉ mình con Mẹ ơi…
Cánh hoa kia màu trắng
U... buồn....
Người ơi…
Xin khắc ghi trong lòng
Ai người sinh dưỡng
Ta thành nhân
Nay khôn lớn nên danh?
Ngày nào trong nôi
Ai ngày đêm ấp iu ẵm bồng
Lừa xương canh cá
Mớm cơm nhọc nhằn hôm sớm
Mong ước ngày sau thành nhân
Con thành người tài đức
Vẹn toàn
Làm con
Nên hiếu ân vuông tròn
Tâm thành luôn kính
Mẹ hiền Cha yêu
Luôn ghi khắc trong tim
Đừng để mai sau
Khi Mẹ Cha cõi tiên quay về
“Mồ sâu bia đá
Khóc than còn chi đâu nữa
Hoa trắng cài trên ngực con
Khóc Vu Lan
Mẹ đã xa…… rồi”