Nhà mình chung vách ...
Sao mối tình lại.... xa
Có phải vì tôi
Trắng tay đời... nghèo
Hay tại duyên lành chưa tới
Hay vì tơ hồng chưa se mối
Nên đôi mình
Không bước chung đôi
Nhà mình chung vách
Sao vẫn hoài tình... câm
Có lẽ tại tôi
Thương lén...
Yêu... thầm...
Hay... là
Vì tôi xấu xí
Nên mắt nàng
Giả vờ không thấy
Khi tôi mang tặng
Em trái... tim... yêu....
Một sáng mùa đông
Có ngựa xe pháo hồng
Tiễn nàng đi lấy chồng
Vách buồn lạnh tường vôi,
Yêu người chưa kịp nói
Chung vách thì
Cũng đến thế... thôi.....
Nhìn em
Sánh bước với người ta...
Tay cầm bó hoa
Mà mắt buồn... tuông....
Ngấn....lệ......
Cảm xúa bấy lâu
Bỗng trào dâng lên..
Khóe... mắt....
Anh khóc cho em
Hay tự khóc...
Cho...... mình....
Bất chợt
Ánh... mắt chạm nhau
Em đứng... lặng.. nhìn.....
Ánh mắt ấy
Em dành cho anh đó
Muộn màng rồi
Vì em đã là ....
Vợ người ta
Là bạn bên nhà
Sao anh lại chẳng
Một lời thương
Để giờ tiễn em
Nghe lòng quặn lại
Từ nay
Có lẽ
Mình anh thương nhớ
Mái tóc xõa ngang vai
Với nụ cười mĩm
Mê hồn...
Nhà mình chung vách
Sao chúng mình biệt... ly
Biết hận gì đây
Biết nói ...
Năng gì
Tôi một
Đời buồn lẻ bóng
Nghe lòng
Dậy từng cơn sóng
Chim sáo buồn
Chim sáo sang sông
Chốn cũ.. thân quen
Kỷ niệm buồn....
Từ nay cô gái đã xa
Trở thành....tiếc....
Ái ân bên chồng
Mặn nồng dần quên
Chỉ anh...lỡ.... dại
Yêu thầm.. ngầm đau
Giờ đành phải xa nhau....
Thôi thì.. lỡ bước ra đi
Song thân cậy
Bạn giúp khi.. ngặt.. nghèo...
Ừ...
Thì nhà vợ người ta
Để anh làm rể
Cho trọn tình....
Với bạn... phương... xa....
Vu quy áo đỏ rượu nồng
Người vui ta khóc
Nỗi lòng ai hay