Bước dưới phố giữa đêm thật dài
Trận mưa vừa tan chốc lát
Bỗng thấy mắt
Rưng rưng những cô đơn
Mà không một ai hiểu hết
Ngày còn bé thơ hay hỏi cha rằng
Ngoài kia nhân gian ra sao
Giờ là lúc con tự phải đi tìm
Một cuộc sống cho con tốt hơn
Nay con xa nhà
Quẩn quanh với những lo toan
Chẳng ai nhỏ to bên mẹ
Chẳng ai gánh đau thay cha
Nghìn trùng xa nhà
Lòng con thêm cay biết mấy
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Con khó khăn thêm
Bao nhiêu không màng
Một mình hao mòn thân gầy
Cha hỡi đêm qua
Con khóc như trẻ thơ
Cuộc gọi khuya về quê nhà
Mẹ trách con sao lâu nay chưa về
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Thèm ăn bữa cơm năm xưa mẹ nấu
Thì thôi
Vứt hết những âu lo quanh mình
Về với bữa cơm gia đình
Về với ấm êm gia đình
Vẫn bước tiếp trên đoạn đường dài
Vì tương lai còn phía trước
Gấp ký ức mang theo
Mãi bên mình
Lời cha nâng con vững bước
Ngày còn bé thơ con đã mơ gì
Được tung bay giữa đời hoài bão
Giờ là lúc con tự phải đi tìm
Một cuộc sống cho con tốt hơn
Nay con xa nhà
Quẩn quanh với những lo toan
Chẳng ai nhỏ to bên mẹ
Chẳng ai gánh đau thay cha
Nghìn trùng xa nhà
Lòng con thêm cay biết mấy
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Con khó khăn thêm
Bao nhiêu không màng
Một mình hao mòn thân gầy
Cha hỡi đêm qua
Con khóc như trẻ thơ
Cuộc gọi khuya về quê nhà
Mẹ trách con sao lâu nay chưa về
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Thèm ăn bữa cơm năm xưa mẹ nấu
Cứ mãi đi tìm lợi danh kia
Không cho con thêm niềm vui
Chỉ cần con được sống
Như con hằng mong ước
Bên gia đình mãi mãi
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Con khó khăn thêm
Bao nhiêu không màng
Một mình hao mòn thân gầy
Cha hỡi đêm qua
Con khóc như trẻ thơ
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Con khó khăn thêm
Bao nhiêu không màng
(Mẹ ơi)Một mình hao mòn thân gầy
Cha hỡi đêm qua
Con khóc như trẻ thơ
Cuộc gọi khuya về quê nhà
Mẹ trách con sao lâu nay chưa về
Chỉ sợ nhớ nhà nhớ nhà
Thèm ăn bữa cơm năm xưa mẹ nấu
Thì thôi
Vứt hết những âu lo quanh mình
Về với bữa cơm gia đình
Về với ấm êm gia đình
Về với ấm êm gia đình