Nghe nói Cà Mau xa lắm
Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam
Ngại chi đường xa không tới
Về để nói với nhau mấy lời
Xuôi mái chèo sông ông Đốc
Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt
Người Cà Mau dễ thương vô cùng
Hai tiếng Cà Mau
Nghe sao thân thiết quá
Tôi nhặt lá tràm rơi
Trên đường về xóm nhỏ
Lòng bâng khuâng
Khi trở lại quê nhà
Ngồi đợi đò ngang
Dưới bóng cội đa già
Về Cà mau lòng bao lưu luyến
Nhớ bến sông xưa
Con đò sóng vỗ tình quê
Có hay chăng thuyền xa bến
Bến mong thuyền về
Thuyền tình ơi hãy chờ đợi ta
Bao tháng năm trôi qua
Nhưng người vẫn luôn
Mong đợi tình chung
Cái nước Năm Căn
Bây giờ sung túc quá
Phố xá thân yêu
Cũng rộn rã tưng bừng
Còn em thì lớn lên rồi
Em thêm đẹp thêm xinh
Khi em cầm tay chèo
Một mình trên sông nước
Tóc em nhuộm nắng thu vàng
Phảng phất hương tràm
Trên ghe chiếu Cà mau
Gió xuân bay về Cà Mau
Qua Đầm Dơi nước trôi lững lờ
Bông tràm thoảng đưa mùi hương
Khi em đến rừng U Minh
Cảnh quan bao tình
Khung trời đẹp xinh
Lá hoa điểm tô trời xuân
Chúng mình về vùng Năm Căn
Cùng lắng nghe khúc ca bình minh
Tiếng hò dìu dặt xa đưa
Lòng bâng khuâng nhớ ai năm nào
Để chúng mình giã từ cùng nhau
Lưu luyến bao ân tình
Khung trời Cà Mau
Về Cái Nước Đầm Dơi
Nghe ai ru câu ơi hời
Thương quá đừng để duyên lỡ thời
Tội nghiệp ghê
Nghe sắt se con tim tôi
Chừng nào về Năm Căn
Nhớ nhau qua lại cũng gần
Một lần về U Minh
Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau
Mai mốt Cà Mau em lớn
Tuy út mà sửa soạn đẹp hơn
Cà Mau đường đi không khó
Mà chỉ khó có sông vắng đò
Em đứng mình ên một hướng
Duyên dáng mời
Khách lạ ngàn phương
Cà Mau mặc thêm áo mới
Về Cà Mau là thấy thương qua liền
Cà Mau mặc thêm áo mới
Về Cà Mau
Là thấy thương em rồi