Nếu có lần em gõ cửa ghé thăm
Gác vắng buồn thiu khung cảnh âm thầm
Em ơi người xưa đã ra đi
Không gặp em lúc phân ly
Không cho sầu thương đổ bờ mi
Luyến ái làm chi sẽ khổ lắm em
Ðếm lá mùa thu vương đổ bên thềm
Khi sơn hà nhiều nỗi điêu linh
Ðôi bờ đôi ngã phân tranh
Nghĩ chi nhiều đến chuyện chúng mình
Ðêm nay ngoài xa mịt mờ
Nằm đây ôm chiếc ba-lô
Thấy đời vương cả ý thơ
Niềm vui là kiếp sống tung hoành
Là chiến đấu cho mình
Và mong mối tình đẹp xinh
Nếu biết rằng tôi đã bỏ cố hương
Khoát áo đời trai đi ngựa lên đường
Tôi tin rằng người ấy thêm thương
Vui lòng cho kẻ phong sương
Dấn thân ngoài súng đạn sa trường
Là chinh nhân tôi bạn với sông hồ
Tình yêu em tôi nguyện mãi tôn thờ
Và yêu không bến bờ
Niềm tin là một ngày mai
Non nước chung một màu trời
Rồi hôm nao tôi về ghé thăm nàng
Ngoại ô đây con đường tắm trăng vàng
Mà sao không thấy nàng
Tìm em
Giờ tìm ở đâu
Sao không gắng đợi chờ nhau
Tôi hỏi người quen
Nàng nay là nữ cứu thương
Trên chiến trường
Dặm ngàn sóng gió
Biết đâu nàng vui
Dấn thân nơi chiến trường
Tôi đứng nghe tiếng gọi
Giữa màn đêm
Thương xé nát con tim
Em ơi trái đất vẫn tròn
Chúng mình hai đứa sẽ còn gặp nhau
Em ơi
Trái Đất vẫn tròn
Chúng mình hai đứa
Sẽ còn gặp nhau