Đã bao lần em mang theo giống tố
Và kỉ niệm ùa về đây giết anh
Chốn thăng trầm
Không em buồn bã lắm
Đến nổi cô đơn
Còn muốn rời bỏ anh
Em đến từ ngây thơ vụng dại
Thuở yêu đầu
Thắp sang màng trời đêm
Em đi từ vụn vỡ kỉ niệm
Ngày anh phải đứng sau
Buồn vui cuộc đời em
Em bỏ rơi anh
Giữa lưng chừng cô đơn
Liệu xa nhau
Có làm mi em khô hơn
Em không ở đây
Và hạnh phúc cũng vậy
Tháng 12
Với cơn mưa chiều vùng vẫy
Ta làm khổ nhau
Bằng mập mờ ngộ nhận
Xa khoảng thương
Ta để mặc kệ số phận trượt dài
Trong khoảng lấp lửng
Như dài vô tận phải không em
Anh sợ địa ngục
Mà em đã vẽ ra
Mặc dù nơi đó
Có em vẫn rất đẹp
Em khuyên anh tìm màu yêu mới
Nhưng sao được vốn dĩ
Con tim anh chật hẹp
Đã quá nhiều mảng màu
Mang tên em
Đã quá nhiều niềm đau ta kìm nén
Anh giấu cảm xúc của mình thật kỹ
Vì anh sợ mưa đêm
Ngày nào đó sẽ tìm đến
Gió không lớn nhưng làm tóc em rối
Buồn không nhiều
Nhưng đủ cuốn đêm trôi
Vũ khí sắc bén nhất
Của em là lời nói
Nó cũng đã giết chết anh
Cả trăm ngàn lần rồi
Em mang đi khoảng trời bình yên
Mang nắng ấm cách xa mùa yên ả
Em đừng thế nữa có được không
Vì điều đó
Khiến con tim anh đau lắm em àh
Anh vay mượn cả vũ trụ để đi tìm em
Trong vô vạn vì sao và tinh tú
Người đời gọi anh là kẻ tình si
Cũng chỉ vì anh tôn thờ sự Vĩnh cữu
Em là người mà anh yêu thương nhất
Cũng là người cất bước bỏ rơi anh
Cây không khóc sao lá sâu rơi xuống
Vậy đá không buồn
Sao đá phủ rêu xanh
Cho tôi xin một chút
Yêu thương đã xa mãi
Cho tôi gửi một chút
Yêu thương vào đêm dài
Xin cơn mơ đừng đến
Rồi lại đi vội vã
Như em đến bên
Có biết bao nhiêu kí ức
Đã đến bên anh khó phải
Những nổi buồn nhớ thương nay vì ai
Một lần yêu một lần đau
Một lần xa giờ chỉ là thoáng qua
Em
Liệu em còn nhớ về ngày đầu tiên
Liệu em còn nhớ
Phút ngại ngùng khi ta đối diện
Liệu em còn nhớ
Hơi ấm khi đôi tay ta chạm nhau
Liệu em có còn nhớ
Chiếc hôn ta đã trao nhau lần đầu
Anh biết
Chuyện cũ đã qua lâu rồi
Chẳng qua anh tự biến mình
Thành kẻ mơ mộng thôi
Hoa trong gương trăng trong nước
Chỉ là anh tự nghĩ
Anh có sai
Khi ôm mộng một chút tình si
Tháng 12 ngày em đến
Cũng là ngày em ra đi
Tháng 12 đó anh cười
Nhưng tháng 12 này lệ hoen mi
Em đối với anh là tương lai
Nhưng với em anh giờ là quá khứ
Dù có cố gắng cách mấy
Anh đây vẫn không thể nào níu giữ
Tại sao ông trời
Lại mang em đi mất
Chẳng để lại cho anh chút hi vọng
Em chính là người
Mà anh thương duy nhất
Chỉ tiếc tình không sâu
Vì vốn duyên mỏng
Con tim anh giờ đã khép lại
Vì anh chẳng muốn tìm thêm một ai
Nếu thời gian quay lại từ đầu
Vẫn yêu em mặc những u sầu
Mơ đôi mình trọn vẹn về sau
Nếu anh có thể quay lại từ đầu
Cho tôi xin một chút
Yêu thương đã xa mãi
Cho tôi gửi một chút
Yêu thương vào đêm dài
Xin cơn mơ đừng đến
Rồi lại đi vội vã
Như em đến bên
Có biết bao nhiêu kí ức
Đã đến bên anh khó phải
Những nổi buồn nhớ thương nay vì ai
Một lần yêu một lần đau
Một lần xa giờ chỉ là thoáng qua
Cho tôi xin một chút
Yêu thương đã xa mãi
Cho tôi gửi một chút
Yêu thương vào đêm dài
Xin cơn mơ đừng đến
Rồi lại đi vội vã
Như em đến bên
Có biết bao nhiêu kí ức
Đã đến bên anh khó phải
Những nổi buồn nhớ thương nay vì ai
Một lần yêu một lần đau
Một lần xa giờ chỉ là thoáng qua