Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu lòng bỗng nghe lạnh thêm
Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh
Em không lại anh nhủ lòng sao đây
Em cứ hẹn chiều mai
Rồi lại không thấy em
Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm
Đợi một giây nghe bằng thế kỷ sầu
Em mới yêu lần đầu
Anh đã yêu lần sau
Chắc tại chiều hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân
Chắc tại mưa nơi vùng xa tít đó
Sợ mưa lạc đường
Làm ướt áo em anh
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh vụng về quên lau mắt thu mưa
Thôi em cứ hẹn
Nhưng em đừng đến nhé
Để anh buồn như anh chàng làm thơ
Em có hay trời buồn
Trời chuyển mưa đó không
Biết yêu em là biết nghe chờ mong
Chuyện tình yêu muôn đời kiếp đến nay
Nàng cứ quên hẹn hoài
Chàng cứ mong chờ ai
Một người đi với một người
Một người đi với nụ cười hắt hiu
Hai người vui biết bao nhiêu
Một người lặng lẽ buồn thiu đứng nhìn
Giữa đường cơn gió lặng thinh
Nghe nghiêng nghiêng nặng lòng mình nao nao
Ba người chẳng biết làm sao
Khi không có kẻ buồn thiu đứng nhìn
Khi mới thương nhau
Anh hay nắm tay dặn dò
Cho dù cuộc đời
Là bể dâu trái ngang
Đã thương nhau mình sắc son một lòng
Dẫu khổ thế nào
Tình cũng vẫn không phai!
Khi đó bên nhau
Ta xây biết bao nhiêu mộng vàng
Ta hẹn mùa xuân sang
Mình sẽ cưới nhau
Lá thu bay rồi đến đông gần tàn
Giấc mộng sắp thành
Thì bỗng ai đổi thay
Tình ơi sao tình
Gieo nhiều nỗi trái ngang
Cho đời lắm ê chề
Vài lần đắng cay thôi
Tình ơi cuộc đời có bao lâu
Coi như mình đã già
Thôi nhé em ơi
Nay ta đã xa lạ rồi
Ta chẳng còn chi
Để mà lưu luyến nhau
Bước chân đi là dứt duyên nợ rồi
Nếu gặp giữa đường
Thì cũng như chẳng quen
Biết nói gì đây
Khi hai đường đời ngăn chia mình rồi
Bao nhiêu thương nhớ
Bao nhiêu đợi chờ chưa quên lối đi
Đêm đêm anh nhắn gió
Gởi mây về cho em
Trao cho em tiếng hát
Tìm thương nhau ngày ấy
Nhưng nay xa nhau rồi
Mà một hình bóng chưa nhòa trong nhớ
Tháng chết về năm
Sao thương còn hoài
Thương mãi một người
Bao nhiêu câu nói
Thương nhau trọn đời chưa phai tháng năm
Nhưng hôm nay tiếng hát
Biết trao về nơi đâu
Đêm đêm qua ngõ vắng
Đường khuya anh một bóng
Dư âm chưa phai mờ
Một người một lối đi buồn riêng tôi
Bởi lòng đã trót nặng thương
Thôi ta đứng lại nhường đường anh qua
Người đi vui với một người
Biết chăng một người đang cười mà đau
Dù sao cũng mối duyên đầu
Dù sao em cũng qua cầu là xong
Bây giờ chẳng biết làm sao
Lẽ nào ngặp lại lẽ nào làm ngơ
Nhà em một bức tường thưa
Chiều nay nhớ quá thẫn thờ bước qua
Để nghe được tiếng em cười
Để nghe tôi rót một hơi thở buồn