Giờ mình anh ngồi đây lặng thầm
Với góc phố quen buồn tênh
Giọt cà phê nhẹ rơi mà nghe
Như nước mắt anh rơi trong lòng
Nhìn người ta cười vui
Thầm khẽ anh gọi tên em người ơi
Nhẹ đôi chân anh đi tìm
Góc quán ngày nào mình ngồi
Để rồi anh thấy một hình bóng
Quá thân thương như đang bên cạnh
Quá cô đơn và chơi vơi nhận ra
Chỉ là chỉ là quá khứ đã qua
Còn nhớ không em ngày xưa
Góc đường mà mình từng đi qua
Tay nắm tay anh dắt em
Đi qua những nơi thật đẹp
Tiếng chuông nhà thờ vang lên
Hai đứa chung một ước thề là
Mình mãi bên nhau không rời xa
Vậy cớ sao em vội đi
Chẳng nói một lời đành buông tay
Quên hết bao tiếng yêu tiếng thương
Ôm giấc mơ mình anh
Biết trước có ngày hôm nay
Sẽ mang nỗi đau thật dài
Thì anh đã không yêu em người ơi
Giờ mình anh ngồi đây lặng thầm
Với góc phố quen buồn tênh
Giọt cà phê nhẹ rơi mà nghe
Như nước mắt anh rơi trong lòng
Nhìn người ta cười vui
Thầm khẽ anh gọi tên em người ơi
Nhẹ đôi chân anh đi tìm
Góc quán ngày nào mình ngồi
Để rồi anh thấy một hình bóng
Quá thân thương như đang bên cạnh
Quá cô đơn và chơi vơi nhận ra
Chỉ là chỉ là quá khứ đã qua
Còn nhớ không em ngày xưa
Góc đường mà mình từng đi qua
Tay nắm tay anh dắt em
Đi qua những nơi thật đẹp
Tiếng chuông nhà thờ vang lên
Hai đứa chung một ước thề là
Mình mãi bên nhau không rời xa
Vậy cớ sao em vội đi
Chẳng nói một lời đành buông tay
Quên hết bao tiếng yêu tiếng thương
Ôm giấc mơ mình anh
Biết trước có ngày hôm nay
Sẽ mang nỗi đau thật dài
Thì anh đã không yêu em làm chi
Còn nhớ không em ngày xưa
Góc đường mà mình từng đi qua
Tay nắm tay anh dắt em
Đi qua những nơi thật đẹp
Tiếng chuông nhà thờ vang lên
Hai đứa chung một ước thề là
Mình mãi bên nhau không rời xa
Vậy cớ sao em vội đi
Chẳng nói một lời đành buông tay
Quên hết bao tiếng yêu tiếng thương
Ôm giấc mơ mình anh
Biết trước có ngày hôm nay
Sẽ mang nỗi đau thật dài
Thì anh đã không yêu em người ơi
Thì anh đã không yêu em người ơi