DUYÊN KIẾP
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mờ vạn nẻo về đâu ?
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bắc cầu.
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều.
Ngại ngùng mỗi lần anh đến làm quen
Má em ưng hồng vì quá thẹn thùng.
Em ơi ! nhớ chăng thuở ấy,
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đường xa,
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui.
Em ơi phải chăng đến khi chiều ấy,
Đôi tim ướp mộng bấy lâu thành lời.
Dù rằng dòng đời ngăn cách tình ta,
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.