Từ là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm ơ canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a
Dưới trăng dòng sông trôi rất dịu dàng
Như dải lụa vàng xuôi về phương Đông
Gành Hào ơi
Nửa đêm ai hát lên câu hoài lang
Vầng trăng nghiêng
Xuống trên vạt rừng tràm
Xề u xế u liêu phạn
Dây tơ đàn kìm buông thiết tha
Xề u xế u liêu phạn
Đưa cung đàn về trên bến xa
Đường dù xa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Đêm luống trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá vọng phu
Vọng phu vọng luống trông tin chàng
Lòng xin chớ phụ phàng
Chàng hỡi chàng có hay
Đêm thiếp nằm luống những sầu tây
Biết bao thuở đó đây sum vầy
Duyên sắc cầm đừng lạt phai í a
Lời ai ca dưới ánh trăng này
Rừng đước mênh mông
Đêm Gành Hào chợt thương nhớ ai
Ngày ấy ra đi
Con sông buồn tiếc một dòng trôi
Thiếp nguyện cho chàng
Nguyện cho chàng đặng chữ bình an
Mau trở lại gia đàng
Cho én nhạn hiệp đôi í a
Bạc Liêu ơi có nhớ chăng ai
Thuở ấy thanh xuân
Trăng Gành Hào tròn như chiếc gương
Giờ tóc pha sương
Qua Gành Hào tiếc một vầng trăng
Giờ tóc pha sương qua Gành Hào
Tiếc một vầng trăng
Về Bạc Liêu nghe bài dạ cổ
Nhìn vầng trăng nghiêng
Trên vạt rừng tràm
Đêm Gành Hào
Thương nhớ một dòng sông
Mênh mông rừng đước
Chợt thêm hoài cảm
Người xưa hóa đá trông chồng
Dẫu xa vạn dặm nhưng lòng không xa