Gõ cửa trái tim, van em được vào,
Dù tình xót xa, chung thân huyệt đào.
Ngủ vùi với chiêm bao, nỗi niềm mắt xanh xao,
Nhưng em vẫn ngóng tim anh mở cửa.
Gõ cửa trái tim, sao em hững hờ.
Ngõ hồn tái tê, năm canh thẫn thờ.
Nhện lòng mắc giăng tơ, để một mối bơ vơ,
Khi không anh nhốt em trong đợi chờ.
Ôi cửa tim em bằng vàng, nên tiếng yêu nghe bẽ bàng,
Để anh gõ cửa miên man, mà em không chút hỏi han.
Anh...buồn...lang...thang.
Gõ cửa trái tim, nghe xa nghìn trùng,
Đèn mờ hắt hiu, cô đơn tận cùng.
Đàn lỡ phím sai cung, tình này cũng mông lung,
Tim em ai khóa để anh lạnh lùng.