Anh để dành riêng anh một bài hát.
Để một mình anh nghe những lúc mưa.
Cảm giác anh ngỡ như nguyên vẹn.
Chỉ có đôi ta chẳng như xưa.
Có bao giờ em nghe một câu thơ.
Nói những người từng đi qua nhớ thương.
Dù bao lâu cũng sẽ không quên được.
Những điều trong tim còn tơ vương.
Dk:
Hỏi thế gian muôn ngã đường.
Làm sao giữ được người mình yêu thương.
Dù biết ai cũng đổi thay.
Nhưng sao tim thấy đau vậy.
Lặng lẽ yêu lặng lẽ rời.
Để nỗi nhớ cho một người chơi vơi.
Bài hát xưa đã ngừng trôi.
Nhưng sao mưa chẳng thôi rơi.
Anh nhủ lòng quên đi dòng nhật ký.
Những câu chuyện năm xưa mình đã ghi.
Những ký ức anh giấu trong ngăn bàn.
Ngủ vùi trong nỗi buồn mênh mang.
Dk:
Hỏi thế gian muôn ngã đường.
Làm sao giữ được người mình yêu thương.
Dù biết ai cũng đổi thay.
Nhưng sao tim thấy đau vậy.
Lặng lẽ yêu lặng lẽ rời.
Để nỗi nhớ cho một người chơi vơi.
Bài hát xưa đã ngừng trôi.
Nhưng sao mưa chẳng thôi rơi.