VẪN NỒNG NÀN TÌNH QUÊ
Dòng sông vẫn cứ chảy, đồng lúa vẫn mãi trổ bông. Cánh hoa vẫn hương ngào ngạt vấn vương cùng làn gió và năm tháng đợi chờ. Đàn chim thẳng cánh bay về phương trời xa mãi. Nơi ấy tràn ánh sáng của phù du. Nơi ấy ngập những tiếng ca ngọt ngào ngọt ngào đê mê.
Ngọn gió Nồm vẫn thổi mảnh trăng vàng vẫn đợi nghiêng. Bóng soi xuống nơi dòng sông gió ru cùng đồng lúa trong câu hát đợi chờ mỏi mòn. Tình quê mình vẫn vậy người quê vẫn tha thiết. Thương nhau vẫn nhớ lời hẹn thề. Núi xa biển biếc vẫn trọn tình về nhau.
Ôi ánh trăng miền quê có khi nào ai nhớ về khôn nguôi. Ôi mênh mang nước sông chảy mãi có khi nào xuôi ngược dòng miền nhớ. Để lắng nghe lời cỏ cây hát tự tình cùng với trăng với sao và tiếng gió reo hàng dừa xanh gọi mây nước.
Ôi cánh chim miền xa có khi nào mỏi mòn cánh bay. Ôi ánh sao trời xa có khi nào soi lối về nơi ấy. Để khắc sâu nhớ nhung miền quê xa nơi kỷ niệm của ấu thơ tiếng ru trong câu ca thiết tha của Mẹ và lời hát trao nhau trên cánh đồng vàng chín. Những lời hẹn thắm tình quê vẫn nồng nàn.