Thôi rồi
Còn chi đâu em ơi
Có còn lại chăng
Dư âm thôi
Trong cơn
Thương đau men đắng....
Môi...
Yêu rồi
Tình yêu sao chua cay
Men nào bằng men
Thương đau đây
Hỡi người ...
Bỏ ta trong mưa bay
Phương trời
Mình đi xa thêm xa
Nghe vạn
Mùa thu sau lưng ta
Em ơi, em ơi!
Thu thiết tha
Ơi người vì ta qua phong ba
Có còn gì sâu trong tâm tư
Mắt lệ ....
Mờ hoen...
Dư âm xưa
Một vầng
Trăng vỡ đã thôi ...
Không theo nhau
Cuộc tình đã lỡ
Với bao nhiêu ...
Thương đau
Hết rồi
Thôi đã không còn gì
Thật rồi
Chỉ còn
Hiu hắt cơn sầu
Không nguôi
Con đường
Mình đi sao chông gai
Bước vào đời nhau
Bao lâu nay
Em ơi, em ơi!
Sao đắng... cay
Thôi đành
Vùi sâu tâm tư thôi
Hết rồi
Còn chi đâu em ơi
Hết rồi
Còn chi.. đâu.. em ơi
Ngàn năm thương hoài ....
Một bóng người.... thôi
Tình đã khơi rồi
Mộng khó nhạt phai ....
Trăng khuyết rồi có khi đầy
Ngăn cách rồi cũng xum vầy
Mây bay
Bay hoài ngàn năm
Lòng như con thuyền
Đổ bến tình yêu
Ngại gió mưa chiều
Thuyền vẫn còn neo
Ai đó dù có hững hờ
Ai đó dù đã âm thầm
Ra đi
Ôm trọn niềm thương
Thương hoài
Ôi ngàn năm còn đó
Đá mòn
Mà tình có mòn đâu
Tình đầu
Là tình cuối người ơi
Suốt đời
Mình nguyện câu lứa đôi
Thời gian âm thầm
Như nước về khơi
Lòng trót yêu người
Tình khó đổi thay
Hoa thắm
Rồi có khi tàn
Tình ấy
Chỉ đến một lần
Tâm tư
Thương hoài ngàn năm
Hoa thắm
Rồi có khi tàn
Tình ấy
Chỉ đến một lần
Tâm tư.....
Thương hoài... ngàn... năm.....