Đã sớm quen một mình đến rồi đi
Cũng nguyện 1 mình say rồi tỉnh
Đời người có mấy nghìn vạn dặm
Chẳng dám trông mong ai đó đồng hành
Đơn độc băng qua trời và đất
Mới thỏa thê
Thế nhưng trái tim nàng cũng sẽ đóng băng
Vốn dĩ nàng đâu màng tới ánh bình minh
Ta chẳng tin vào vận mệnh
Có lẽ số mệnh đã đc an bài
Khiến chúng ta
Hoặc tương ngộ
Hoặc phân ly
Cô độc cả đời chỉ ong có một tri kỉ
Thăng trầm nửa đời, có thể ca nhưng không khóc
Nếu luận thành bại
cứ theo nó cười đùa lưu lại nhân gian
Từng sống một mình
Cũng 1 mình chết đi
Cứ coi đó là một ước hẹn