Ngày xưa tôi có
Một người em gái nhỏ
Tuổi đang mười sáu
Mái tóc chớm ngang vai
Tình như nụ hoa
Nở trong lòng đời ngọt ngào
Rồi yêu thương
Ai đem ghép cho đôi tim non
Đến xuân qua cho nhau
Thấy nao nao
Ai thương yêu ai
Đó chỉ là tình
Của mỗi con người
Một hôm xếp bút nghiêng
Đăng trình tôi giã từ
Tiễn đưa buồn hơn
Đêm mưa lắng tâm tư
Người đi người thương
Nhớ nhau từng ngày từng giờ
Thời gian trôi qua mau
Giữ tin yêu cho nhau
Đến mai sau
Nhưng ai biết ra sao
Riêng tôi đêm nay
Nhớ thương một người
Lạnh buốt đêm dài
Nhưng em nuôi mộng
Uớc về tương lai
Hoa mai giăng ngập
Nẻo đường em đi
Rồi em
Đành chối tiếng giao hoà
Từ ly là tiếng thét đau lòng
Sầu đơn lối
Ai đang xây mộng
Cát vàng cao sang
Ai đem cung nhạc
Tiếng đàn gieo hoang
Lời ca ngày ấy đã xa rồi
Mà sao còn chuốt mãi
Cung đàn vọng về tim
Giờ đây mỗi lần
Em buông tiếng hát
Thì ai thay thế
Nắn nốt cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan
Anh ru hồn theo tiếng tơ
Nhẹ nhàng lời ca
Em thăng trầm theo từng lúc
Và rồi hờn yêu
Em mỗi lần em hát sai
Em nũng nịu cười
Nói sai là tại anh
Tình nghĩa đôi mình
Chỉ thế thôi sao
Gặp gỡ chi rồi
Thoáng tựa chiêm bao
Tình anh như áng mây cao
Tình em như ánh trăng sao
Cớ sao mình
Chẳng được gần nhau
Cuộc sống kiếm tiền
Chia cách đôi ta
Bạc trắng lửa hồng
Nên đời thêm xa
Đường anh sương gió bao la
Đường em thêu gấm thêu hoa
Đớn đau này
Muôn kiếp không nhòa
Hẹn ước nhau chi
Cho một người ôm mối hận
Nhìn theo một chiếc xe hoa
Trăm năm biết có duyên gì
Gian truân nếu có qua cầu
Thì hợp tan duyên số mà thôi
Một bước xa rời
Muôn kiếp ly tan
Một cánh thiệp hồng
Khiến người sang ngang
Mười hai bến nước
Thênh thang
Từ nay đôi nẻo hoang san
Khóc cho đời
Bạc trắng lửa hồng
Mười hai bến nước
Thênh thang
Từ nay đôi nẻo hoang san
Khóc cho đời
Bạc trắng lửa hồng