Quê em
Hai mùa mưa nắng
Hai thôn nghèo
Nối liền bờ đê
Từng luỹ tre xanh
Nghiêng nghiêng
Chiều hè
Như bức tranh gợi
Tình quê đậm đà
Lời ru con
Tiếng võng đong đưa
Ai chờ ai thương
Dòng nước
U buồn
Trăm năm
Nuôi tình khôn lớn
Quê hương là sữa mẹ
Đời con
Ruộng lúa nương dâu
Chân quen
Đường mòn
Ôi khói lam chiều
Tình quê
Dạt dào
À ơi
Câu hò ca dao
Như lời mẹ ru
Từ lúc ban đầu
Ơi
Hò ơi
Ví dầu
Thương những con đò
Bên hàng dừa xanh
Thương nhiều
Chiếc áo bà ba
Vai nặng
Gánh lúa lúc
Tan chợ chiều
Bên mái tranh nghèo
Nghe bìm bịp kêu
Nước lớn
Nước ròng
Về thôn xưa
Ta hát
Khúc hoan ca
Ngọt hương lúa
Tình quê
Thêm đậm đà
Rào rạt bao
Niềm thương
Trong mái lá
Bờ dâu xanh
Cô gái hát êm êm
Tầm mai chín
Gởi anh dâng mẹ hiền
Lòng già thêm
Hơi ấm khi chiều lên
Có
Những chiều hôm
Trời nghiêng
Nắng xế đầu hôm
Nắng
Xuống làng thôn
Làm cho đôi má
Em thêm giòn
Lúa
Đã lên bông
Mắt dạ tươi sáng
Thôi chờ mong
Tiếng hò
Cô lái bên Cửu Long
Mơ rằng mai lúa lên
Đầy bông
Chiều hôm nay
Quay gót
Bước phiêu du
Về thôn xóm
Để vui chung
Ngày mùa
Đường về thôn
Quyện chân bên
Nhánh lúa
Vầng trăng nghiêng
Soi mái tóc em thơ
Vài cô gái
Nhỏ to vui chuyện trò
Đường về thôn
Niềm vui
Dâng đây đó
Đường về thôn
Niềm vui
Dâng đó đây
À ơi
Con nước lớn
Chảy xuôi
Đưa con đò
Chao nghiêng
Theo nhịp chèo bơi
Ai ngân nga
Câu hò
Hò ơi
Gió đưa gió đẩy
Về rẩy ăn còng
Về sông ăn cá
Về sông ăn cá
Về đồng ăn cua
Từ lúc vào đời
Chân quen đất nẻ
Sớm trưa chiều hè
Ôi đẹp làm sao
Đêm sáng trăng cao
Gõ nhịp chày mau
Nghe quê hương
Tiếng gọi mời thương
Những ngày tha phương
Trong cõi đời ta
Giữ bên lòng
Hình bóng quê nhà
Nghe quê hương
Tiếng gọi mời thương
Những ngày tha phương
Trong cõi đời ta
Giữ bên lòng
Hình bóng quê nhà