Ai về miền Tây
Nghe tình quê chan chứa êm đềm
Ai về miền Tây
Có nhánh sông Cửu Long chảy quanh
Có hàng dừa xanh
Bên bờ đê xanh thắm ruộng đồng
Có anh Hai Lúa
Chất phác quê mùa
Mộc mạc dễ thương
Ai về miền Tây
Nghe biệt danh Hai Lúa miệt vườn
Áo bạc sờn vai
Nhưng sắt son thủy chung làm sao
Vách nghèo cột xiêu
Nên tình yêu đâu dám mơ nhiều
Buồn hay ca giọng cổ
Hay rao cung đàn khúc nhạc tình quê
Anh Hai Lúa quê hương ở miền tây
Tay lấm chân bùn
Cuộc đời bao gian khó
Mưa nắng không màng
Sớm chiều cùng đồng sâu
Nhọc nhằn tuy cực mà vui
Lo cho cái đói cái no
Hai không màng
Ai về miền Tây
Nghe biệt danh Hai Lúa miệt vườn
Áo bạc sờn vai
Nhưng sắc son thủy chung làm sao
Chín dòng phù sa
Ôi miền tây tha thiết mặn mà
Miền Tây tôi đó
Hai Lúa miệt vườn
Tuy nghèo mà thương
Yêu thương xin trả cho người
Nuốt lệ nhìn theo đám cưới người ta
Để bên đây đủng đỉnh u buồn
Sao mang ân tình trao tặng người ta
Em đi theo chồng
Xa thôn làng cách biệt dòng sông
Em đi theo chồng
Anh nơi này mỏi mòn đợi trông
Như dây đủng đỉnh
Nuôi trái tình bao tháng ngày qua
Tình đã trọn xanh
Rồi người nỡ đem đi hái cho đành
Ai xuôi chi mình
Ôm nỗi buồn cho người ta vui
Ai xuôi chi mình
Xây duyên tình giờ đây lẻ loi
Nhìn con nước chảy
Theo con thuyền lạc bến đời nhau
Lời ước hẹn xưa
Giờ thì cũng xa xa cuối chân trời
Đau thương thui thủi đêm trường
Gió lạnh từng đêm lẻ bóng đơn côi
Buồn miên man thầm trách cho đời
Lơ lửng chi rồi bỏ bạn mình ên
Yêu thương xin trả cho người
Nuốt lệ nhìn theo đám cưới người ta
Để bên đây đủng đỉnh u buồn
Sao mang ân tình trao tặng người ta
Tên của tôi biệt danh anh Ba Khía
Sống nơi ruộng đồng
Quê hương có dòng sông
Miền tây vùng đất phù sa
Quanh năm mưa nắng
Gian nan bên ruộng đồng
Nơi xóm trên làng bên ai cũng biết
Nổi danh miệt vườn
Anh Ba Khía miền Tây
Nước da nâu đẹp trai mà dễ mến
Làm bao thôn nữ ngất ngây men tình
Anh Ba Khía quê ở miền Tây
Cuộc sống lâu nay
Đơn sơ mà chan chứa
Chất phác thiệt thà
Bao kẻ mến người thương
Nơi xứ xa về đây ai cũng nhớ
Tình đẹp miền tây
Anh Ba Khía nhà quê
Tuy nghèo tuy nghèo
Nhưng dạ sắc son
Độc thân vui tính
Cô đơn nhưng chẳng buồn
Ba Khía tôi tình duyên đâu dám ngỏ
Sống nơi miệt vườn
Nên nào dám thương ai
Đâu dám mơ tình nơi duyên chung lối
Sợ tiếng tương tư
Ba Khía xót xa lòng
Đâu dám mơ tình nơi duyên chung lối
Sợ tiếng tương tư
Ba Khía xót xa lòng