Ngày em quay lưng đi, em mang luôn theo trái tim này rồi
Cả nước mắt nuối tiếc, cứ thế không đang ngừng trôi
Một mình anh ôm đau nhói như JaeJoon vừa tối
Biết làm sao, biết thế nào ?
Mình từng đã có những kí ức đã trải qua bao mùa vui, mùa buồn
Thương em biết mấy, khi chúng ta đã cùng vượt bao khó khăn
Sợ thì một mình anh nơi đây, ngồi nghĩ đến em vui cùng người ấy
Biết làm sao ?
Làm sao đây ?
Nhìn nụ cười em trong (bên) đôi mắt ấy, anh giờ đây đã thấy:
Em thật sự giờ đã rất đắm say
Cám ơn giúp anh thật nhiều, để anh nhận ra một điều
Để anh biết đâu là chán, đâu là yêu ?
Ngày và đêm giờ như nhau thôi, anh giờ đã mất lối
Chẳng còn gì để thiết tha
Tình yêu ấy đã đến bên em giúp anh thật nhiều
Để anh hiểu một điều:
“Anh chẳng phải người em yêu”