Nhiều khi tôi muốn
Bỏ đi thật... xa....
Bạn thân ngoảnh ngơ
Như người xa.. lạ
Người mình
Bao năm chăn gối
Bây giờ
Còn dối gian nhau
Mấy ai
Trong đời hiểu thấu....
Tiền khô cháy túi
Có ai hiểu.... ta....
Nhiều khi bỏ đi
Như kẻ không nhà
Đọa đày
Trong cơn men đắng
Ôi đời còn lắm phong ba
Biết bao....
Ước vọng
Trôi.... qua.....
Còn nhớ ....
Bao năm xa... rồi
Đời thơ ....
Tuổi đó rong chơi
Chưa yêu đương
Chưa lần thương nhớ
Một người
Bây giờ tình đến với tôi
Như mây hững hờ
Mây.... trôi....
Từ khi biết nhớ
Biết thương rồi yêu
Là khi biết đau
Biết khổ trăm chiều
Người đời điêu ngoa
Gian dối
Ước hẹn phù phiếm xa xôi
Có chăng chỉ là mơ.... thôi.
Có....
Ai biết được...
Có.. mình tôi.. buồn...
Dẫu... trong tiếng cười
Ngấn lệ thoảng qua... hồn
Để rồi ngưng cung đàn cuối
Khách về khách ấm tình đôi
Tôi về
Tôi sống đêm... dài....
Sống qua mấy vạn
Mối tình giữa đời
Có khi ngỡ mình
Đã gặp thấy duyên rồi
Nào ngờ khi tan mùa cưới
Âm thầm tôi bước lẻ loi
Đi vào
Thương tiếc mà.... thôi.
Tắt hết
Cho môi..... còn mời
Máu trút...
Cho đầy... mắt chờ
Tuổi đời hoang vỡ trang thư
Chuyện mình băng giá tâm tư
Lòng nào... không thấy
Nguôi nhớ.....
Có ai đốt sạch
Lá vàng cuối trời
Để con én mộng
Sớm về xoã u... hoài
Lệ mừng rưng rưng mình nói
Ai là em gái lòng ơi
Bao giờ....
Em đến ...
Cùng tôi.
Lệ mừng rưng rưng mình nói
Ai là em gái lòng ơi
Bao giờ...
Em đến....cùng.... tôi......