Đất trời giao hòa
Một mùa xuân
Xuân về đông lập
Trời lạnh câm
Hoa mai hoa đào
Khoe ngập đường
Ong bướm đưa hương
Lượn lờ bay
Phố phường vui nhộn
Ngày vào xuân
Chim về én lượn
Cả trời xuân
Miên man dòng người
Như chạy hội
Tết đến xa quê
Chẳng người thân.
Tôi đi
Xuân đất khách quê người
Không bè không bạn
Chẳng người thân
Xuân nay
Gió về sao lạnh lùng
Xuân về
Đời mình còn chênh.. vênh....
Xuân nay
Không bánh chưng mứt dừa
Tết nay
Sao lòng buồn vu... vơ
Xuân nay
Không còn vui bên mẹ
Giao thừa ...
Chắc mình mẹ quạnh hiu...
Tết này xa nhà
Lòng ngẩn ngơ
Gửi lòng theo bạn
Một vần thơ
Xuân nay
Xa nhà quên đường về...
Nhặt cánh hoa rơi
Lòng còn xuân.
Thấm thoát một năm
Xuân lại trở về
Đào mai cúc khoe
Sắc hương tràn trề
Xuân về khắp nẻo
Muôn phương
Dòng người
Xuôi về quê hương
Ấm áp bao la
Tình thương
Riêng bóng mình tôi
Phương trời xa.. vời ....
Mừng xuân mới sang
Mắt cay mặn đời
Mẹ già
Em đợi bên song
Tháng dài
Năm rộng ngóng trông
Sao xuân đến
Cho lòng chờ mong
Xuân ơi ....
Xuân đến... làm.. chi....
Cho muôn hoa khoe nở
Sắc màu
Riêng chỉ tôi ngấn sầu
Nỗi lòng
Của người tha phương
Sương gió dặm trường
Biết đâu là mùa xuân
Gió rét từng cơn
Buốt lạnh vào hồn
Lang thang từng đêm
Qua vạn nẻo đường
Về đầu
Sầu dâng ngập lối
Dòng đời
Xuôi ngược muôn nơi
Xuân đất khách
Riêng một mình tôi
Về đầu
Sầu dâng ngập lối
Dòng đời
Xuôi ngược muôn nơi
Xuân đất khách
Riêng một mình tôi