Mẹ nói với anh
Mẹ rất thương em
Thương vì nết na
Nhu mì ngoan hiền
Ý mẹ thầm mong em là dâu
Xin em một câu hẹn ước
Cậy người qua mai mối trầu cau
Tình dẫu muốn trao
Lòng vẫn lo âu
Em nào dám đâu
Áo mặc qua đầu
Nếu chàng thương em xin lại thưa
Ba em mẹ em đồng ý
Phận làm con cúi đầu xin vâng
Thôi em theo chồng
Làm cô dâu xứ lạ
Bao nhiêu ân tình
Giờ tim vỡ theo tim
Đường hoa em đi
Mưa chiều rưng rưng đổ
Ngỡ mưa trong lòng
Em có vui đâu
Thôi em theo chồng
Vui chôn đi kỷ niệm
Tim yêu hôm nào
Giờ giữ ảnh thương đau
Đường em em đi
Anh đường anh cô lẻ
Bởi không duyên trời
Đôi ngã chia ly
Yêu nhau từ độ nào
Mấy mùa trăng lên cao
Thiết tha mối duyên đầu
Để tình đôi ta bền lâu
Mùa thu lá bay bay thật nhiều
Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu
Nếu tình đôi ta dở dang
Anh hãy xem như là
Một giấc ngủ chiêm bao
Mai sau cũng quên hết
Đôi hướng cuộc đời
Có lẽ không gặp nhau
Em về kẻo trời mưa mau
Cuộc đời là vách chắn
Là rào thưa
Thương em tiếng hát sang mùa
Một mai mưa ướt áo em
Áo mỏng đường mền
Dáng nhỏ chân êm
Đôi khi trộm nhìn anh
Xem đôi tay rắn
Phong trần năm xưa
Anh vẫn còn mê sông hồ
Qua từng mùa
Kể từ khi vắng anh
Em như tấm vải lụa nhàu
Đêm thâu đêm
Giấc mộng xanh xao
Anh có bề nào
Ai đón đưa em
Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu
Ghi nhé em chuyện buổi ban đầu
Đừng để tình ta phai tàn mau
Lời nguyền xin khắc sâu
Mai nếu hai mình xa nhau
Từng bước em đêm ai dìu
Em khóc ai dành dỗ nuông chiều
Và ai dệt thơ cho em yêu
Trong đêm buồn quạnh hiu
Ngày xưa mỗi lần
Em buông tiếng hát
Thì anh tay phiếm
Nắn nót cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan
Anh ru hồn theo tiếng tơ
Nhẹ dìu lời ca
Em thăng trầm theo từng lúc
Và rồi hờn yêu
Anh khi nào em hát sai
Em nũng nịu cười
Nói sai là tại anh
Ngày xưa lúc chưa quen anh
Em nào có buồn
Từ ngày gặp nhau thấy sao
Trong lòng vấn vương
Nhiều đêm suy nghĩ miên man
Rồi anh mơ mộng xa xăm
Mới hay trong lòng
Mình đang nhớ mong
Rằng em vẫn ghi tâm
Câu anh thường nhắc nhiều
Dù ngàn năm sau vẫn không
Quên người đã yêu
Tình cho đâu kể bao nhiêu
Dù mai sau đời cô liêu
Chỉ mong sao làm
Đẹp lòng người yêu
Ra phố hôm nay
Thấy buồn lên mắt
Đường chiều man mác
Như gợi niềm thương
Chờ người yêu đến
Cùng chung ngõ hồn
Với vòng tay xanh đón mời
Cho đời lên ngôi thần thánh
Đôi mắt em say
Giữa rừng thêu nắng
Một loài hoa vỡ
Bên trời chiều hoang
Đường trần soi bóng
Còn in dáng gầy
Phím sầu rơi theo cuối tuần
Chôn vùi ngày tháng đam mê
Thực tế thì anh đây rất nghèo
Không được như lòng em ước mơ
Anh chẳng cao sang quyền quý
Danh vọng tựa áng mây bay
Anh chỉ là thư sinh nghèo
Thực tế thì em cũng rất nghèo
Gia đình chỉ nhà tranh vách tre
Không đẹp như anh thường nói
Vụng về chẳng biết đua chen
Chỉ một tấm lòng yêu anh
Qua lối nhỏ vào nhà em
Muốn ghé vào thăm
Sợ ba má em buồn lòng
Lỡ hứa rồi em biết làm sao đây
Để em mong
Suốt cả ngày nên buồn lắm
Anh cứ hỏi lòng tại sao
Mỗi lúc gặp nhau
Là anh nói chuyện đường dài
Đêm trở về em khóc thầm trong tay
Nếu yêu nhau ai
Lỡ để buồn cho nhau
Từ nay thôi đành
Duyên mình lỡ đôi
Dù vương vấn mãi
Cũng thế mà thôi
Khi xưa thầm nói yêu nhau
Bao nhiêu mộng thắm ban đầu
Thôi xin đừng tiếc nhớ thương chi
Từ nay đôi mình
Thôi đừng nhớ mong
Mười hai bến nước
Biết bến nào trong
Tuy em đành phải sang ngang
Thương yêu ngày cũ chưa tan
Xin anh đừng oán trách người đi
Dòng sông mênh mang
Quá thiếu em chung một chuyến đò
Tình yêu như hoa nở
Biết anh yêu mà em chờ
Từ khi ban sơ
Cả hai người vẫn chờ một câu nói
Mà rồi biệt ly
Không một lần hé môi
Từ nay duyên kiếp
Tìm trong mộng thôi
Gió thu lạnh giá
Bao nhiêu là lá
Bấy nhiêu cơn sầu đau
Cánh thư ban đầu ấy
Chép trong lòng giấy
Nhắc bao kỷ niệm buồn
Đừng trách người đi
Sao lỗi nhịp đàn
Tình chỉ đẹp khi
Ái ân không trọn
Một lần vào thu
Là lần băng giá
Khơi sầu tâm tư
Gõ cửa trái tim
Van em được vào
Dù tình xót đau
Chung thân huyệt đào
Ngủ vùi với chiêm bao
Nỗi niềm mắt xanh xao
Nhưng anh vẫn ngóng
Tim em mở cửa
Gõ cửa trái tim
Sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê
Năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không anh nhốt
Em trong đợi chờ
Từ lúc quen nhau
Chưa nói một lời gì
Tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao
Mơ ước duyên mình bền lâu
Suốt đời tình khắc sâu
Nhớ thương đầy vơi
Mộng thấy ai mỉm cười
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi
Ánh trăng soi còn đó
Và nghe hơi gió
Biết rằng mình vừa mơ
Anh hỏi em rằng
Sau này chúng mình
Nếu được thành đôi
Em ước mơ gì
Thật lòng mong ước
Hãy nói đi em
Em đừng e ấp
Nếu đôi mình đã thật lòng
Yêu rồi em chớ giấu
Hay ngại ngùng thẹn thùng
Chuyện mình tương lai
Trong lòng em mơ chi
Em đừng ôm ấp
Hãy giải bầy lòng cùng anh
Em chỉ mong rằng
Chúng mình suốt đời cùng nhau
Em chỉ mong rằng
Tình anh luôn giữ mãi thuỷ chung
Ân tình em chẳng
Ước mơ gì chuyện lầu vàng
Câu tình yêu hãy giữ
Trong lòng mình thật thà
Đời nhiều đổi thay
Nhưng trọn đời mình yêu nhau
Em chỉ mong ước
Thế anh làm vừa lòng không
Con xin ơn trên
Cho con lấy được
Người con yêu suốt đời
Cho người yêu con
Thương con thật nhiều
Như trầu yêu mến cau
Em ơi hay chăng
Anh đang khóc thầm
Vì đôi ta lỡ lầm
Trên vùng ăn năn
Xin em hiểu rằng
Anh chỉ yêu mình em
Em cam chịu
Chấp nhận sự yêu anh
Trong trái ngang khổ đau
Phận số em
Thượng đế như an bài
Cho cuộc đời bé nhỏ
Vì sao thế em
Chắc một mình em hiểu
Em thường bảo rằng
Tình cảnh dù chông gai
Anh vẫn là anh
Yêu muôn đời muôn kiếp
Nhưng vì em bối rối
Nên tâm sự đêm nay
Nhớ lúc anh giã từ
Chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi
Nắm tay anh buồn khẽ nói
Mình yêu nhau mãi
Suốt đời nghe em
Chiều kia sẽ vơi
Và màu hoa sẽ phai
Tình ta sẽ không
Nhạt màu như nắng hoa
Mà đẹp như ước mơ
Tiếc thay rằng thời gian
Không ngủ trên môi
Lỡ yêu rồi tình chừng
Sẽ trắng như vôi
Đã thương nhau rồi
Thì quên sao đành
Một người đêm thâu
Mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau
Hay chỉ là thương đau
Khắc ghi vào lòng nhau
Ôi một loài hoa
Loài hoa thơm ngát thương yêu
Ôi một loài hoa
Loài hoa thầm ước trong tim
Và một loài hoa sẽ không tàn
Mặc năm tháng qua
Dù dù có bao giờ
Cánh hoa tình này không vỡ đôi
Rừng chiều giăng mây tím
Những khi hành quân
Lúc sương chiều buông
Gặp loài hoa tím dại
Nở ven suối nhỏ
Dừng đây ngắm mây trời
Gợi anh nhớ lại
Ngày ấy chưa xa
Bây giờ đời rẽ đôi ta
Mỗi khi nhìn hoa
Lại nhớ đóa hoa tình yêu
Vì sao em nhớ anh thế này
Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt
Buổi chiều còn gặp nhau đây
Mà đêm đã nhớ như vậy
Em hỡi em em nào có hay
Tình anh như núi cao biển rộng
Gom bốn phương trời xây thành luỹ
Biển trời nào mà không xanh
Thì xin em nhớ cho rằng
Tim vàng em sáng cả đời anh
Không phải tại anh
Cũng không phải tại em
Tại trời xui khiến
Nên chúng mình thương nhau
Tình nồng thắm biết bao
Lúc ông Tơ bắt cầu
Bà Nguyệt nối chữ yêu
Vui trọn buổi ban đầu
Rồi thời gian lướt mau
Tình ta úa màu
Đàn dâng phím sầu
Đầy thương đau khi tình héo
Không phải tại anh
Cũng không phải tại em
Tình yêu em sợ tình yêu
Vì tình yêu như là hương hoa
Lỡ mai sau em mất người yêu
Em khổ thật nhiều
Ngày mai trên đường phố này
Những đêm khuya có anh
Đưa về xóm nhỏ
Xa lìa ánh đèn
Có anh đưa em về bến mơ
Khi trót mang duyên kiếp cầm ca
Em xin bằng lòng
Nghe tiếng trách chê của đời
Chỉ cần anh thôi
Chỉ cần anh thôi
Còn tin em nữa thôi
Đời vẫn thế em ơi
Xin đừng nói đến tình đời
Em nhớ rằng đời là gian dối
Nhưng đôi ta mãi còn nhau
Trò chơi thuở bé
Anh ưa kéo mo cau
Chở em khắp ngõ vườn
Cô bé mỹ miều
Cời run run bờ vai
Tay ôm chắc vành mo
Chiếc tàu mo nhỏ bé
Anh giả người phu xe
Hỏi đi đâu bé à
Em trả lời nhà em ở cuối thôn
Mo cau anh lại kéo
Làm vui cô gái nghèo
Trò chơi ngày ấy
Theo năm tháng buông xuôi
Giờ em quên mất rồi
Mưa đổ liên hồi
Kỷ niệm xưa mồ côi
Anh lưu luyến đầy vơi
Chiếc tàu mo mòn mỏi
Nay chẳng còn ra chơi
Giờ em đi lấy chồng
May áo hồng
Bỏ cuộc chơi ngóng trông
Mo cau anh một bóng
Ngồi nghe sao thắt lòng
Tình nhớ nếu mình
Thôi giận làm quen
Anh xin làm gió quạt
Đền mua lụa Tây Thi biếu em
Tại anh hôm ấy nào phải vì em
Anh hứa đợi rồi anh quên
Để mưa hôn lên tóc mềm
Giận hờn hai hôm
Dài như một tháng
Ghét nhau đôi ba bữa
Bằng năm tròn
Một người ra đi
Một người ghé nón
Nắm tay hết giận hết hờn
Để trong giấc mơ thôi chập chờn
Anh đến với em
Vào một ngày trời đẹp nắng
Một ngày phượng hồng thắm
Trong đôi mắt buồn xa xăm
Phượng hay bâng khuâng
Tưởng chừng như cô đơn
Nên khi chiều xuống
Thấy vấn vương trong tâm hồn
Em có biết không hè về
Phượng hồng đẹp lắm
Tình mình càng nồng thắm
Cho bao ước vọng trào dâng
Giờ trong tim tôi
Màu hồng không phai phôi
Xuân qua hè tới
Ta nhớ nhau luôn phượng ơi
Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ
Đi học chung cùng giờ
Nhặt hoa đem cho nhau ghi vào thơ
Đếm đầu tay mà chờ
Thời gian trôi qua mau
Không ngừng đâu
Mỗi mùa hoa phượng đầu
Tiếng ve kêu gợi sầu
Phút chia tay rầu rầu
Tiếc thương riêng mình biết
Hoặc tìm trong mắt nhau
Rồi khi yêu thương đi vào tuổi xanh
Đất trời vui chuyện mình
Tình tôi mang tâm tư như tình anh
Ước vọng sao mộng thành
Đừng cho nhau tương lai mau nhạt phai
Lữ hành trên đường dài
Cánh chim bay miệt mài
Mắt mi vương u hoài
Biết khi cho là mất
Cuộc đời ai giống ai
Ai mang nhiều tha thiết
Thêm nhiều luyến tiếc
Mới thấy đậm đà bấy nhiêu
Khi đêm dài gối chiếc
Ôm mộng nuối tiếc
Mới thấy lòng càng mến yêu
Thà đừng quen biết lúc ban sơ
Để hồn vương vấn mãi trong mơ
Mong sao duyên kiếp
Đổ về nơi bến xưa
Như Ngưu Lang Chức Nữ
Vẫn đợi chờ trong gió mưa
Tình yêu như muôn hoa nở ngày đêm
Sắc toả hương dịu hiền
Nhờ tay ai nâng niu cho đời hoa
Sắc đẹp hương mặn mà
Dù nguyên do đâu duyên không thành đôi
Những buồn vui cuộc đời
Nói sao cho cạn lời
Nhớ thương lâu dần vợi
Giấu trong tim chuyện cũ
Gửi vào mây gió trôi
Dù nguyên do đâu duyên không thành đôi
Những buồn vui cuộc đời
Nói sao cho cạn lời
Nhớ thương lâu dần vợi
Giấu trong tim chuyện cũ
Gửi vào mây gió trôi