VÌ TÔI NGHÈO
Sáng tác Nguyễn Quang
Từ ngày chia tay em tôi về nơi xóm nhỏ, âm thầm sống một mình trong gác nghèo đìu hiu,kỉ niệm đành chôn kín trong tim,tình đẹp ngày xưa biết đâu tìm? Vì đời không như mơ,duyên tình đang chớm nở, ai ngờ có chuyện buồn, em lấy chồng giàu sang, buồn lòng nàng cất bước sang ngang, đành phụ tình tôi, vì hiếu xa tình
Hỡi người tôi yêu, tôi biết phận tôi nghèo, nên đâu dám trèo cao,từng đêm làm bạn với trăng sao,hỏi trời cao,vì sao tôi nghèo?
Hõi người tôi yêu, duyên số là do trời, nên đâu biết làm sao,rồi đây một mình với cô đơn, chẳng giận em,chỉ tủi phận mình thôi
Rồi dòng đời trôi êm, hôm nào trên phố nhỏ, tôi dạo bước một mình, xui khiến lại gặp em. Nhỏ lệ nàng lặng lẽ quay đi,bỏ lại mình tôi đứng thẫn thờ.