Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời
Đổ mưa từng hạt rơi
Gác nhỏ đèn le loi
Bóng dáng in trên tường loang
Em gối tay tôi
Để ôn chuyện xưa cũ
Gói trọn trong nỗi nhớ
Tôi muốn hỏi có phải
Vì đời chưa trọn vòng tay
Có phải vì tâm tư
Giấu kín trang thư còn đấy
Nên những khi mưa
Nửa đêm làm xao xuyến
Giấc ngủ chưa đến tìm
Ngoài hiên mưa tuôn
Mưa lạnh xuyên qua áo ai
Canh dài nghe bùi ngùi
Mưa lên phố nhỏ
Có một người vừa ra đi đêm nay
Để bao nhiêu luyến thương lại lòng tôi
Khi trót gửi những hình ảnh
Của tim vào lòng đêm
Những kỷ niệm cho nhau
Nếu mất đi xin đừng quên
Tôi thiếp đi trong niềm vui
Và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng
Phút ban đầu ấy
Thư xanh màu giấy
Viết nhưng chưa gởi đi
Ngõ đi chung một lối
Đôi khi định nói với em một lời
Tình muốn còn e
Chung bước đường về
Nào biết được khi
Nói lên nỗi niềm
Thì nẻo vào tim
Mở rộng hay khép
Môi thắm trao duyên
Cuối xuân hè tới
Nhưng chưa lần nói
Lá thu rơi lại rơi
Ngắm xe xuôi ngược lối
Kết hoa ngày cưới
Có đôi tim vào đời
Dù trước dù sau
Nhưng cũng một lần
Gởi đến người thương
Thiết tha nỗi lòng
Đợi chờ hồi âm
Để rồi cay đắng
Đến tay một thiệp hồng
Dòng sông mênh mang quá
Thiếu em chung một chuyến đò
Tình yêu như hoa nở
Biết em yêu mà anh chờ
Từ khi ban sơ cả hai người
Vẫn chờ một câu nói
Mà rồi biệt ly
Không một lần hé môi
Từ nay duyên kiếp
Tìm trong mộng thôi
Gió thu lạnh giá
Bao nhiêu là lá
Bấy nhiêu cơn sầu đau
Cánh thư ban đầu ấy
Chép trong lòng giấy
Nhắc bao kỷ niệm buồn
Đừng trách người đi
Sao lỗi nhịp đàn
Tình chỉ đẹp khi
Ái ân không trọn
Một lần vào thu
Là lần băng giá
Khơi sầu tâm tư
Đôi khi lòng muốn
Yêu em thật nhiều
Mà ân tình đó
Trả lại bao nhiêu
Đời anh là cả
Ước muốn tương lai
Còn tôi giờ chỉ
Tay trắng đôi tay
Làm sao chung đường chung bước
Thôi em đừng nhắc
Tên tôi làm gì
Đời người không biết
Hãy tìm quên đi
Từ khi em nỡ
Cất bước ra đi
Lòng tôi đau xót
Giây phút phân ly
Ước mơ còn ước mơ gì
Ngoài trời đổ mưa
Như mưa trong lòng
Mưa rơi ướt trong tâm hồn
Tình yêu vỗ cánh bay đi
Mang về trả lại trăng sao
Yêu nhau đừng để
Cho nhau buồn lòng
Tình như chiếc lá
Rớt rụng bên sông
Hỏi em em có biết hay không
Mà sao tôi để
Tôi nhớ tôi mong
Cách chia nào chẳng đau lòng
Vùng ngoại ô tôi có căn nhà tranh
Tuy bé nhưng thật xinh
Tháng ngày sống riêng một mình
Nhà ở bên em sống trong giàu sang
Quen gấm nhung đài trang
Đi về xe đón đưa
Đêm đêm dưới ánh trăng vàng
Tôi với cây đàn âm thầm thở than
Và cô nàng bên xóm
Mỗi lúc lên đèn sang nhà làm quen
Tôi ca không hay
Tôi đàn nghe cũng dở
Nhưng nàng khen nhiều và thật nhiều
Làm tôi thấy trong tâm tư xôn xao
Như lời âu yếm mặn nồng
Của đôi lứa yêu nhau
Hai năm trôi qua
Ân tình không dám ngỏ
Tôi sợ thân mình là bọt bèo
Làm sao ước mơ duyên tơ mai sau
Tôi sợ ngang trái làm mộng đời
Chua xót thương đau
Rồi một hôm tôi quyết đi thật xa
Tôi cố quên người ta
Những hình bóng trong xa mờ
Nhờ thời gian phương thuốc hay thần tiên
Chia cách đôi tình duyên
Nên người xưa đã quên
Hôm nay đón cánh thiệp hồng
Em báo tin mừng lấy chồng giàu sang
Đời em nhiều may mắn
Có nhớ anh nhạc sĩ nghèo này không
Càng nhìn em yêu em hơn
Và yêu em mãi
Dù phút êm đềm xa xưa
Nay đã đi vào quên lãng
Trời vào thu Việt Nam
Buồn lắm em ơi
Mây tím đang dâng cao vời
Mà tình thương chưa lên ngôi
Ngày mình yêu anh đâu hay
Tình ta gian dối
Để bước phong trần tha hương
Em khóc cho đời viễn xứ
Về làm chi rồi anh
Lặng lẽ ra đi
Gom góp yêu thương quê nhà
Dâng hết cho người tình xa
Anh đâu ngờ có ngày
Đàn đứt dây tơ
Một phút tim anh ơ hờ
Trọn kiếp anh vương sầu nhớ
Nói đi em cả đời
Mình đã đi tìm
Cả đời mình xây ước mơ
Cho ngày mộng được nên thơ
Cuối cùng là tình bơ vơ
Cho anh xin một đêm trăn trối
Tìm đống tro tàn năm xưa
Dâng hết cho lần yêu cuối
Rồi từng đêm từng đêm
Nhịp bước cô đơn
Em khóc cho duyên hững hờ
Anh chết trong mộng ngày thơ
Hồn lỡ sa vào đôi mắt em
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói
Khép tâm tư lại thôi
Đường hoa vẫn chưa mở lối
Đời lắm phong trần tay trắng tay
Trời đông ngại gió lùa vai gầy
Lầu kín trăng về không lối chiếu
Gác cao ngăn niềm yêu
Thì thôi mơ ước chi nhiều
Bên nhau sao tình xa vạn lý
Cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu
Mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo
Tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em
Về đâu làn tóc xõa bên rèm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên
Chỉ nghe tiếng lá rơi bên thềm
Về đây bên nhau
Ta nối lại tình xưa
Chuyện tình mà bao năm qua
Anh gói ghém từng kỷ niệm
Phai nắng con đường xưa
Những chiều hẹn nhau mưa đổ
Mưa ướt lạnh vai em
Anh thấy lòng mình xót xa
Mùa thu năm nào
Anh với em gặp nhau
Tưởng rằng mình quen nhau thôi
Khi đã biết thì yêu rồi
Đôi trái tim chờ nhau
Hứa hẹn mùa đông muôn thuở
Sương buốt lạnh môi em
Anh thấy lòng mình giá băng
Nhưng không ngờ định mệnh
Chia rẽ cho nhau
Cuộc đời đôi ta hai lối
Anh rét mướt giữa trời đơn côi
Còn anh chơi vơi
Ngày tháng bơ vơ
Nơi miền xa vời vợi
Chuyện dĩ vãng buồn
Lưu luyến chưa hề nguôi
Đêm đông dài sợ rằng
Nhung nhớ phôi phai
Tình vào thiên thu mãi mãi
Anh sẽ khóc suốt đời em ơi
Thì em ơi em
Vì nghĩa tương lai ta
Về xây mộng lại
Chuyện cũ sẽ vào
Dĩ vãng sẽ nhạt phai
Rồi sau cơn mưa
Giông tố sẽ vượt qua
Trời đẹp và xanh bao la
Soi khắp lối đường em về
Chim én mang mùa xuân
Xóa mờ niềm đau năm cũ
Em sẽ về bên anh
Ta ấm lại tình cố nhân
Một đêm trăng sao
Tha thiết thương người xưa
Mình dệt mùa thương năm qua
Ân ái cũ chẳng phai nhòa
Ta nối lại tình xưa
Sống trọn mùa đông muôn thuở
Chim én về xôn xao
Ta thấy đời còn có nhau
Tôi viết lên đây
Với tất cả chân thành
Của lòng tôi trao em
Ngày nào đã quen nhau
Vì chung hướng đời
Mình trót trao nhau nụ cười
Và tình yêu đó
Tôi đem ép trong tim
Dù bụi thời gian
Có làm mờ đi kỷ niệm
Của hai chúng mình
Tôi cũng không bao giờ
Tôi không bao giờ quên em
Cho đến hôm nay
Với nức nở nghẹn ngào
Mình mềm lòng xa nhau
Còn đâu những đêm
Anh dìu em lối về
Buồn kể nhau nghe chuyện đời
Tình mình nay chết
Như lá úa thu rơi
Đường trần mồ côi tôi
Lạnh lùng ôm kỷ niệm
Của hai chúng mình
Ngơ ngác trong đêm trường
Tôi chưa vơi niềm yêu thương
Nhớ lúc chia phôi
Cầm tay chưa nói
Hết bao nhiêu niềm thương
Của tuổi xuân vừa tròn
Xa nhau mấy người
Không buồn không nhớ
Xót xa cho tình yêu
Nuối tiếc xa xôi
Ngày xưa anh nói
Vẫn yêu em nghìn năm
Vẫn đợi em trọn đời
Nhưng nay hết rồi
Hai người hai lối
Lúc đêm buồn không em
Tôi gói yêu thương
Xin trao trả ân tình
Về người tôi yêu mến
Đừng thương tiếc chi em
Chuyện hai chúng mình
Là giấc mơ trong cuộc đời
Tình mình nay chết
Như lá úa thu rơi
Đường trần mồ côi
Tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm
Của hai chúng mình
Tuy đã xa nhau rồi
Nhưng không bao giờ quên em
Tình mình nay chết
Như lá úa thu rơi
Đường trần mồ côi
Tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm
Của hai chúng mình
Tuy đã xa nhau rồi
Nhưng không bao giờ quên em