Sáng trăng chiếu trải hai hàng, cho chàng đọc sách cho nàng quay tơ.
Trăng vàng vờn lũy tre mơ màng. Vàng trên cây lá tơ trăng rát ngàn ánh sao
Chồng tôi ngồi suốt năm canh dài. Kinh sử trao dồi bên ánh đèn khuya
Cầu mong ngày mở khoa thi. Chồng tôi danh đệ thỏa niềm ước mong
Êm đềm nhịp tiếng xa quay đều. Đường tơ lai láng như bao ân tình dấu yêu
Đời ta nhiều nghĩa ân chưa đền. Thương quá vợ hiền năm tháng cần lao
Ngày đêm canh cửi tằm tơ. Mà lo cho chồng vun bồi công danh
Cao lang em ruột song sinh, như hai giọt nước với anh chọn lòng
Sâm nhung, thảo dược, băng đồng. tặng anh với cả tấm lòng yêu thương
Ba năm…kinh sử trao dồi. thương.. anh hiền đêm ngày miệt mài, trong lòng em sao thương quá
Ước mơ sau này, đời anh nên chữ công danh. Vẻ vang gia đình, tình thâm lòng em vui sướng
Cửu uyên ương hồ, mẹ cha thỏa niềm hoài mong
Anh Hai! Anh Hai ơi!
Ủa, em đi đâu mà sớm quá vậy?
Dạ, mấy ngày không gặp anh, nhớ anh em qua đây thăm anh chứ đi đâu
Ủa, mà chị Hai đi đâu mà vắng nhà vậy anh Hai?
Chị Hai của em ra chợ bán tơ rồi, mà em cầm cái gì lỉnh kỉnh trên tay vậy?
Dạ, biết anh Hai cố sức dồi mài kinh sử. nên em hốt mấy thang thuốc bổ đem qua để anh uống cho khỏe, tinh thần sáng suốt nè, học đâu nhớ đó, để tên anh phải đứng đầu khoa bảng kỳ này.
Cao Tân ah, vì bận việc bút nghiêng anh đã không tròn bổn phận làm anh chăm sóc cho em. Giờ em lại còn qua lo cho anh như vậy. làm anh thấy tủi phận làm anh của anh quá
Từ ngày song thân lìa xa dương thế, chỉ có hai ta không hề phút giây lìa xa, sống bên nhau tình thâm ấy xiết bao đậm đà.
Rồi khi anh kết tình phu thê, ta ít khi gần nhau, anh thấy lòng xốn sang tủi thẹn làm sao
Đừng anh ơi, đừng nên đau xót, em vẫn thương anh cho dù tháng năm tàn nhanh, ở bên anh giờ đã có tẩu nương cận kề.
Đường công danh đón mời chân anh, khoa bảng anh đề danh, bước công hầu trí trai thỏa mộng ư hừ…rồng mây
Thôi thì sẵn bữa nay anh tới thăm anh chị, chúng ta phải ăn một bữa cơm thâm tình mới được ah, em ở nhà, để anh ra bến mua vài con cá tươi về đãi em một bữa.
Dạ! vậy trong lúc chờ đợi anh em sẽ vào bếp sắc thuốc cho anh. Anh mà uống thuốc do chính tay em sắc hả thì sẽ khỏe mạnh, tráng kiệt cho mà coi.
Hư ư.. vậy thì còn gì bằng nữa, thôi anh đi nghe
Dạ!
Sớm tan phiên chợ, chân đã nhanh chân, nắng lên cao, nắng hồng soi rọi cho chồng tôi đem sách ra phơi. Lối quê xa chắc chàng mong đợi, ơi chàng ơi em bước nhanh chân
Khói vương mái rạ, trông từ xa xa, chắc Cao lang ngóng lòng thương vợ, đi đường xa gian khó tấm thân, thổi cơm thơm đỡ đần cho vợ, ôi chồng tôi……thương quá đi thôi
Để…ta lẻn vào xem chàng đang làm gì cho biết. bếp núc hổng có quen, chắc thế nào cũng lò than lem luốc cho mà coi. Hi hi