Ghét bàn tay giữ chặt kềm tỏa
Nhưng lại ghét cảm giác buông lơi
Bản thân có đó là phiền phức
Ghét con nhện kia giống tính mình cứ lặng thinh
Nhưng cũng chẳng ưa gì nhưng loài côn trùng cứ ra rả kêu mãi
Thế giới này sao tàn nhẫn
Muốn gặp người
Kẻ duy nhất nằm ngoài vạn vật
Tại sao chẳng có ai khẽ chạm , làm rung động trái tim này
Muốn tìm gặp người
Lỡ một ngày người tan biến mất
Trái tim này nguyện phong tỏa thành băng