Một mình bên dương cầm đêm nhớ em anh không sao ngủ được, hỏi lòng tại sao hay quá yêu em có lẽ em yêu giờ này đang ngủ say.
Mặt trời sáng sớm đã lên tiếng chuông theo nhau kéo về mình anh ngồi đây trong sương sớm se lạnh bỗng thấy cô đơn từ trong trái tim.
Mang nỗi nhớ gửi vào cơn gió kia đến bên em cho tim đỡ hiu quạnh.
Dù thời gian hững hờ trôi đi mãi thì tình anh chẳng hề đổi thay.
Cố bước đi dù lệ cứ tuôn nếu đau thương xin anh chẳng được gì, ở nơi đấy xin người hãy luôn nhớ có một người luôn luôn nhớ em mỗi đêm về.