Trôi dần theo tiếng mưa, ký ức xưa tìm đến
Anh nhẹ hôn lên kỷ niệm
Nghẹn ngào cùng những nổi đau
Mưa mờ phai vết xưa, bóng đêm vẫn phủ lấp
Anh lạnh căm với giấc mơ qua
Cùng những hoài niệm phôi pha
Nước mắt rơi nhạt nhòa tiếng ca
Anh lặng yên nhìn về phía xa
Ngày gió mữa chẳng còn hơi ấm
Căn phòng mỗi anh đêm quạnh hiu
Nói với anh rằng em vẫn yêu
Anh sẽ khóc và ôm lấy em
Dù mãi chỉ là tiếc nuối trong giấc mơ riêng anh.
Tìm thấy em ở nơi ký ức
Vẫn nụ cười dịu ngọt thân quen
Chợt biến tan thật xa vì sao nay phôi pha