Để rồi lại bước trong đêm tối mịt mờ
Ta đang về đâu đây (về đâu đây, về đâu đây)
Để rồi chợt ướt mi hoen mắt đường về
Để ta phải loay hoay, loay hoay bước đi.
Vì lời nói đó đã làm anh vụn vỡ
Vì lời nói đó đã làm cho trái tim anh đau
Và có lẽ tháng ngày qua người hỡi
Chỉ là do con tim anh yếu đuối.
[ĐK:]
Chẳng còn nữa những dấu yêu khi ngày nào ta yếu mềm
Vì anh biết chỉ mỗi riêng anh lặng thầm ôm niềm đau
Vòng tay ấm, thức giấc cơn mơ vội vàng tan biến mau
Giờ cố níu kéo cũng chẳng ngăn được bước em.
Người ơi (chờ phone em), người ơi (chờ phone em)
Người ơi (chờ phone em), người ơi (chờ phone em)
Dặn lòng cố quên thôi đừng nuối tiếc chi!